Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 127: Chương 127

Chương 127: Chương 127Chương 127: Chương 127
Chuong 127: Chuong 127 Thẩm Tiểu Vũ biết chuyện này nhờ hai bác dâu đi tới phòng nói chuyện với mẹ cô.
Trước đó, hai bác dâu tìm tới phòng mẹ cô nói chuyện tâm tính đều rất tốt, nhưng lần này ngữ khí của bác dâu cả lại rất gắt gỏng, trong sự gắt gỏng đó lại mang theo chút... ngưỡng mộ không dễ phát hiện?
"Chu Cầm lại mang thai rồi sao?” Nghe được nội dung câu nói của bác dâu cả xong, Thẩm Tiểu Vũ không khỏi trâm mặc.
Chu Cầm là mẹ đẻ kiếp này của cô, nhưng đây không phải là trọng điểm, cô trầm mặc là bởi vì cô bây giờ mới hơn ba tháng, vậy nên Chu Cầm vừa mới sinh được ba tháng mà lại mang thai tiếp rồi sao?
Tuy biết người thời này cho rằng nhiều con nhiều phúc, mỗi nhà đều có rất nhiều con cháu, đẻ xong rồi lại đẻ tiếp, mỗi nhà đều phải có ít nhất bốn đứa nhỏ, năm đến sáu người chính là nhiều nhất. Nhưng mới sinh được có ba tháng mà lại mang thai tiếp không phải quá mức rồi sao?
Thẩm Tiểu Vũ không biết phải nói gì bây giờ.
Chị dâu hai Thẩm có chút không hiểu, mang theo âm thanh khàn khàn nhỏ giọng lên tiếng: "Chắc là như vậy rồi, hôm nay lúc ở ruộng lúa mì, Chu Cầm đột nhiên ngất xỉu, lúc chúng ta quay vê không phải có người nói Chu Cam mang thai rồi sao, chuyện này làm sao mà là giả được."
Lúc nói chuyện, cảm xúc của chị dâu hai Thẩm cũng có chút suy SỤP.
Tay không tự giác được mà sờ lên bụng mình.
Cô ấy cũng rất muốn mang thai tiếp, nhưng lại không mang thai được, Chu Cầm kia sao có thể cứ mang thai rồi lại mang thai được tiếp vậy, chị dâu hai Thẩm không thể không thừa nhận, sâu trong lòng cô ấy cũng có chút ghen tị, có chút không cam lòng.
Chị dâu cả Thẩm cũng có suy nghĩ không khác cô ấy là bao.
Cô ta dù đã có ba đứa con, những vẫn muốn tiếp tục sinh.
Ba đứa con trong mắt cô ta căn bản không phải quá nhiều, con cháu nhà họ căn bản cũng không nhiều, đến thế hệ thứ ba bây giờ cũng chỉ có bốn đứa nhỏ, nói nhà mình là nhà có ít con cháu nhất trong thôn cũng không phải nói quá.
Thân là người vợ người con dâu gả đi xong được sống thoải mái hơn hâu hết phụ nữ trong thôn, từ chị dâu cả Thẩm đến chị dâu hai Thẩm, đến cả Thẩm Uyển, kỳ thật cũng có suy nghĩ muốn sinh nhiều đứa con hơn, nhưng sự thực thì sau khi nhà bọn họ có Nhị Bảo xong, đã bốn năm năm nay không có ai sinh thêm được đứa nhỏ nào nữa rồi. Ba chị em dâu đều bị chuyện mang thai của Chu Cam làm cho cảm thấy kích thích.
Dù có nghĩ thế nào, ngưỡng mộ thế nào, chuyện mang thai vẫn không thể cưỡng cầu được, nếu đến sẽ đến, nếu không đến được dù có hao tâm tổn sức mong muốn có được cũng chẳng có tác dụng gì hết.
Chu Cầm lại nhanh chóng tiếp tục mang thai như vậy, ba chị em dâu bọn họ cũng chỉ có thể ngưỡng mộ chuyện này mà thôi, bọn họ sau khi biết Thẩm Tiểu Vũ là do nhà Chu Cầm ném đi cũng chẳng có cách nào ưa nổi cô ta, đương nhiên sẽ không nguyện ý lãng phí thời gian cùng tinh lực với cô ta. Ngược lại bản thân Chu Cầm sau khi biết mình mang thai xong liên lộ rõ vẻ kích động cùng chờ mong. Trong bụng đang mang một đứa nhỏ, cô ta đương nhiên sẽ cảm thấy thắt lưng mình căng thẳng hơn một chút.
Đến cả tâm tình cũng trở nên tốt hơn rất nhiều.
Nhưng bởi vì lúc trước cô ta sinh quá nhiều nha đầu rồi, mẹ chồng cô ta bà lão Hà mặc dù rất hài lòng với việc cô ta cứ mang thai rồi lại mang thai tiếp, hy vọng lần này cô ta có thể sinh được con trai, nhưng cũng đã không dám ôm hy vọng quá lớn.
Chỉ có lão nhị Hà là chưa hoàn toàn hết hy vọng.
Anh ta cảm thấy bản thân không thể không có con trai được, vậy nên đứa con trọng bụng vợ nhất định phải là con trai.
Nghĩ như vậy, anh ta liền đối xử với vợ tốt hơn một chút.
Có chút đồ ăn đột nhiên sẽ nhớ để phần cho vợ một ít, không thể để đứa con trai trong bụng cô ta chịu đói được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận