Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 102: Chương 102

Chương 102: Chương 102Chương 102: Chương 102
Chuong 102: Chuong 102 Bỏ đi, bé cưng nhỏ vẫn chưa có tự do mà.
Cô không phải sớm đã nhận ra rõ chuyện này rồi sao?
Đợi sau khi vào trong phòng rồi, âm thanh truyên tới từ ngoài sân lại càng mơ hồ hơn, qua một lúc sau, bên ngoài liên truyên vào âm thanh chói tai của phụ nữ, âm thanh đột nhiên cất cao rồi lại im bặt, vốn mơ hồ thực sự không thể nghe ra được cái gì.
Thẩm Tiểu Vũ sốt ruột lắm rồi! Thực ra cô không phải người hay hóng hớt gì cho cam, nhưng bị nhốt quá lâu rồi, dù không hay hóng chuyện cũng phải hóng thêm chút để làm phong phú đời sống tinh thân của mình chứ, nếu cô có thể nói, có thể biểu đạt với mẹ nuôi rằng cô không hề muốn quay trở vê phòng, không chừng Thẩm Uyển sẽ dẫn cô quay lại cũng nên!
Raml
Lúc Thẩm Tiểu Vũ đang buồn bực không thôi, phía bên ngoài rất nhanh liền truyên đến âm thanh đi đường.
Ánh mắt Thẩm Tiểu Vũ lập tức sáng lên.
Thật tốt quá, có người tới đây rồi, có phải là bên ngoài lại tiếp tục xảy ra chuyện rồi hay không?
Cho dù không nói là chuyện gì, tiện hóng hớt lúc mẹ cô tâm sự với người khác cũng được! Kỳ vọng của cô thấp như vậy, mau mau thỏa mãn cô đi chứ.
Mà kỳ vọng của Thẩm Tiểu Vũ cuối cùng cũng được thực hiện rồi, bởi vì tiếng bước chân đi tới vừa rồi chính là của chị dâu cả Thẩm, cô ta vừa đi vào bên trong vừa tức giận nói: "Cái tên Thẩm Tam Lạt kia thực sự khiến chị tức chết rồi, vậy mà dám tới làm loạn nhà chúng ta như vậy, mặt dày đến mức mũi khoan cũng không khoan thủng nổi luôn rồi, nếu không phải là cha ngăn chị, hôm nay chị sẽ cho bọn họ nếm đủ, xem bọn họ có phải thực sự không biết xấu hổ là gì không!
Thẩm Uyển đối với chuyện này dường như cũng dự liệu được trước rồi. Trong ba chị em dâu nhà bọn họ, chị dâu cả là người có tính cách cường bạo nhất, cũng khó bị ăn hiếp nhất, bình thường bị chọc giận phải phát tiết khắp nơi mới được, nếu không cô ta sẽ buồn bực rất lâu, ghi tạc đến mãi sau này.
"Vừa rồi đột nhiên có chuyện gì vậy?"
Thẩm Uyển cũng theo ý của chị dâu cả mà hỏi: "Em nghe được hình như là tiếng của hai vợ chồng Thẩm Tam Lạt, bọn họ còn chưa đi sao?"
Chị dâu cả Thẩm ngồi xuống bên giường, chưa vội vã trả lời câu hỏi của Thẩm Uyển ngay, trước tiên nhìn Thẩm Tiểu Vũ mấy lần để khôi phục tinh thân trước, ánh mắt dính bẩn đã lâu, nên nhìn đứa nhỏ đáng yêu chút để rửa mắt!
Đến khi chị dâu cả Thẩm cảm thấy ánh mắt mình được rửa sạch rồi, tâm tình cũng không khó chịu như vừa nãy nữa, lúc này mới nắm lấy cánh tay nhỏ của Thẩm Tiểu Vũ vừa miết vừa trả lời câu hỏi của Thẩm Uyển.
"Đúng là vợ của Thẩm Tam Lạt thật." Chị dâu cả Thẩm bĩu môi: "Chị còn chưa nói gì, chỉ bắt cô ta dắt theo chông mình mà tới nhà mẹ chồng để vay lương thực, cô ta liên bắt đầu gao khóc thảm thiết, còn muốn khóc lóc kể lể với mẹ chúng ta....
Rất có thể lại đến lượt vợ của Thẩm Tam Lạt kia làm loạn, vẻ mặt cô rõ ràng mang theo mấy phần chán ghét.
Nhưng rất nhanh chóng liên nở nụ cười khi thấy người gặp họa.
"Vẫn là cha lợi hại, cha chỉ nói một câu câm miệng, cô ta liên không dám tru lên nữa, em không thấy được biểu cảm lúc đó của cô ta đâu, y hệt như con gà mái bị bóp cổ vậy, biểu cảm rất buồn cười, nhìn mà không biết tại sao lòng chị lại vui đến vậy."
Âm thanh chói tai kia vừa rồi quả thực cất lên rất cao rôi đột nhiên dừng lại, Thẩm Uyển nghe chị dâu cả kể xong liền hiểu được ngay, khả năng khóc lóc om sòm của vợ Thẩm Tam Lạt thuộc hạng nhất luôn rồi, đáng tiếc cha chồng cô chán ghét nhất là kiểu nói chuyện không có chút đạo lý như vậy, gặp chút chuyện liền khóc lóc om som hết lên.
Dường như cô có thể tưởng tượng ra được dáng vẻ nhíu mày khó chịu của cha chồng mình rồi, nhất định sẽ vừa uy nghiêm vừa dọa người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận