Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 104: Chương 104

Chương 104: Chương 104Chương 104: Chương 104
Chuong 104: Chuong 104 "Chị cứ mắng như vậy thì có tác dụng gì chứ? Để cha chúng ta đi dạy dỗ anh ta là được rồi!"
Dạy dỗ là sao?
Thẩm Tiểu Vũ có chút không hiểu lắm, chị dâu cả lại hiểu được ngay lập tức.
Lúc này cô ta cũng không tức giận nữa mà tâm tình bắt đầu trở nên rất tốt nói: "Đúng rồi, để cha chúng ta đi dạy dỗ anh ta.
Thẩm Tiểu Vũ: "22?"
Ông nội cô định dạy dỗ tên vô lại thế nào vậy?
Dù là đánh hay mắng, cô đều cảm thấy không đúng với tưởng tượng của mình về ông nội cho lắm! Thẩm Tiểu Vũ vẫn đang nhíu mày cố gắng nghĩ xem ông nội sẽ dạy dỗ anh ta như thế nào, chị dâu cả Thẩm với Thẩm Uyển cũng không còn giữ chuyện này ở trong lòng nữa, nhất là chị dâu cả Thẩm, vừa rồi còn tức giận như vậy, bây giờ đã có thể cười tươi như hoa được rồi.
Nếu Thẩm Tiểu Vũ hiểu rõ ông nội của mình thì đã biết tại sao mẹ mình với bác dâu cả lại có phản ứng như vậy rồi.
Ai mà không biết đại đội trưởng thôn hai của nhà họ Thẩm ngoài có khí thế ra, còn có một đặc điểm rất rõ ràng, đó là ông rất thích rao giảng đạo lý với người khác, có thể rao giảng đến mức khiến người ta phải hoài nghi nhân sinh. Dù là ở bất kì đâu, quản lý thế nào cũng không thể thiếu được sự tồn tại của mấy kẻ du thủ du thực, chứ đừng nói là ở nông thôn, tỷ lệ xuất hiện của mấy kẻ lười nhác còn lớn hơn cả của mấy kẻ du thủ du thực rất nhiều.
Có thể nói ở nông thôn cũng không thiếu những kẻ như vậy. Quan hệ của nhà họ Thẩm đối với người trong thôn tuy rằng không tôi, nhưng không thể có khả năng hài hòa với tất cả mọi người trong thôn được, không có chút bất đồng nào, tất cả mọi người trong thôn đều là người có phẩm hạnh tốt, căn bản là không có khả năng. Trước khi ông lão tiếp nhận vị trí đại đội trưởng, trong thôn còn loạn hơn bây giờ. Ông lão lại không có chút rut re sợ hãi nào, phát hiện vấn đề sẽ giải quyết vấn đề, từng chút từng chút một chỉnh đốn và cải cách thôn, lân lượt đưa ra những đề nghị của mình với cán bộ thôn để giúp thôn phát triển một cách toàn diện nhất, đồng thời cũng bắt đầu tiến hành cải tạo tư tưởng cho những kẻ lười biếng du thử du thực trong thôn.
Dù sao nếu không có việc gì ông sẽ bắt đầu đi la cà từng nhà.
La cà để làm gì?
Thuyết giáo!
Khi đó chuyện mà mấy tên du thử du thực sợ nhất đó chính là đại đội trưởng tìm đến nhà, có người vì sợ đại đội trưởng thuyết giáo với mình mà trốn đi như đi đánh du kích với ông vậy, chỉ phát hiện thấy đại đội trưởng xuất hiện là lập tức trốn đi hoặc chạy đi.
Nhưng mấy người có bản chất không quá tôi vì được thuyết giáo nhiêu lần liên mà cũng bắt đầu có chút thay đổi rồi.
Khiến cho người nhà của những kẻ đó đối với đại đội trưởng cảm động đến rơi nước mắt!
Bản thân bọn họ mắng thế nào cũng không có tác dụng, đứa con việc gì cũng không chịu làm của nhà mình chỉ cần bị đại đội trưởng thuyết giáo một chút đã thay đổi rồi, đến giờ làm sẽ bắt đầu đi làm, cũng sẽ giúp người nhà một số chuyện có thể làm được trong khả năng, nói là thay da đổi thịt cũng không phải nói quá, bọn họ sao có the khong cam kich dai doi truong được?!
Đương nhiên trong số đó cũng có những người có chết cũng không chịu hối cải, không những không phục những lời thuyết giáo của đại đội trưởng, còn cảm thấy ông rất đáng ghét, thậm chí có những lúc còn muốn động tay động chân với đại đội trưởng, đòi bày ra uy phong của bản thân.
Nguyên tắc của đại đội trưởng đối với người thường chính là, mồm miệng linh động, tốt nhất là không nên động tay động chân.
Nếu thực sự phải động tay động chân, ông cũng vẫn có thể chiều theo được!
Vì vậy, mấy kẻ tự coi mình là "dũng sĩ' dũng cảm chưa đợi người khác đến chỉ trích bọn họ, đã bị đội trưởng quật ngã một cách dễ dàng, chỉ cân một tay đã mãnh liệt đả kích làm cho mấy "dũng sĩ" kia hồn bay phách lạc hết với nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận