Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chuong 77: Chuong 77

Chuong 77: Chuong 77Chuong 77: Chuong 77
Chuong 77: Chuong 77 Thẩm Uyển còn định nói là thực ra con bé rất hiểu chuyện, nhưng lời này còn chưa được nói ra đã bị Thẩm Yến cắt ngang rồi.
"Chờ một chút chờ một chút. Thẩm Yen lấy tay xoa xoa trán: "Cô cho tôi ngừng một chút!"
Tin tức này có chút oanh tạc, cô ấy cần phải thận trọng chút.
Thẩm Uyển bị Thẩm Yến cắt ngang có chút hụt hãng, cô ấy còn bao nhiêu điều chưa nói hết, bé cưng nhà cô ngoan đến mức nào còn chưa khoe ra được một phần, vừa mới nói được một chút, cũng thật là, phải để cho người ta nói hết đã chứ! Nghĩ đến đây, cô ấy có chút thúc giục nhìn về phía bạn mình: "Tiểu Yến, cô ngừng làm gì vậy?”
Thẩm Yến: '..."
Trạng thái này sao lại có biểu hiện giống hệt như lúc cô ấy mới sinh được bạn tốt tới thăm vậy chứ, vậy nên không cân đoán cô ấy cũng biết bạn tốt muốn nói gì, bởi vì cảm động lây rồi!
Cô ấy không để cho bạn mình có cơ hội được khoe con ra đã chuyển chủ đề luôn: "Chúng ta vẫn nên đi nhanh chút thì hơn, vừa vặn tiện đường, tôi theo tới nhà cô xem đứa nhỏ kia như thế nào có được không?”
Hai bọn họ không chỉ ở cùng thôn, mà còn cùng đại đội, tuy rằng không được sắp xếp làm chung, nhưng cũng cách nhau không quá xa, tiện đường tới nhà Thẩm Uyển nhìn xem có thể quay về nhà mình từ con đường nhỏ.
Thẩm Yến tuy rằng ngắt lời của bạn tốt, nhưng vẫn bị khơi dậy lòng to mò rất lớn, muốn tự mình tới nhìn.
Như vậy có gì mà không được chứ?!
Thẩm Uyển đáp lời: "Được, vậy chúng ta đi nhanh một chút.'
V I P T R U Y E N F U L L - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
Hai người sau khi thống nhất được ý kiến liên vê được tới nhà trong thời gian rất ngắn, cửa lớn vẫn ở trong bộ dáng khép hờ, Thẩm Uyển trực tiếp đẩy cửa vào, dẫn Thẩm Yến đi vào phòng mình.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ Cửa phòng không he đóng.
Hai tiểu nha đầu chơi nhảy ô, chơi mệt quá liên nghỉ một lát, nghỉ đủ rồi lại chơi tiếp, giữa trưa đã uống hết bát nước kia rồi, còn có cả Thẩm Tiểu Vũ trên giường từ đầu đến cuối không he kêu lấy một câu, hai tiểu nha đầu càng không có gì phải quan tâm, cả một buổi sáng chơi đến vui vẻ vô cùng.
Lúc Thẩm Uyển đi vào còn nghe thấy tiếng bọn họ chơi kéo búa bao.
Trên mặt cô ấy mang nét cười, nhanh bước đến giường, còn giương giọng gọi hai tiểu nha đầu một cái: "Đại Hoa, Nhị Hoa, thím ba về rồi đây."
Hai tiểu nha đầu lúc này mới chú ý đến cô ấy cùng với Thẩm Yến đi cùng cô ấy, lúc này mới dừng chơi chạy tới chào hỏi hai người: "Thím ba, dì Yến Tử."
Thẩm Yến ừ một tiếng, còn khen hai tiểu nha đầu ngoan, sau đó liền đi tới giường nhìn ngó, đây chính là đứa trẻ được nhặt vê mà Tiểu Uyển nói sao?!
Mà Thẩm Tiểu Vũ nhịn đến mức này có thể nói đã nhịn đến cực hạn rồi, tiểu roi không thể đổi ta có chút lạnh lẽo, nhưng bây giờ trời nóng hơn rồi, liên có chút khó chịu.
Bởi vậy lúc nghe thấy tiếng Thẩm Uyển, cô nhịn không được nữa mà lâm bam thành tiếng.
Thẩm Uyển vốn đã đi đến bên giường, nghe thấy âm thanh lâm bâm quen thuộc thì tốc độ càng nhanh hon, den tan giuong be be cưng ở bên trong ra, sau đó thuần thục giúp cô bắt đầu thay tã.
Thấy khối tã vừa ẩm vừa nặng Thẩm Uyển đoán được chắc chắn bé cưng không phải mới chỉ tiểu qua một lần, điều này khiến Thẩm Uyển lúc nhìn mặt bé cưng cảm thấy khuôn mặt cô có chút ủy khuất, khiến cô ấy thấy thương bé cưng vô cùng.
"Ôi chao, nhìn bé cưng nhà chúng ta đáng thương chưa kìa.' Lúc cô ấy thay tã còn thuận tay xoa nhẹ cái bụng nhỏ của bé cưng, còn nhịn không được mà hỏi hai đứa cháu gái: Đại Hoa Nhị Hoa, bé cưng buổi sáng có ngoan không? Có khóc nháo gì không?”
Đại Hoa tựa như học sinh tiểu học bị giáo viên gọi trả lời, lớn tiếng nói: "Rất ngoan, không hề khóc, cháu với Nhị Hoa đều ở đây chơi, bé cưng không hề khóc, thực sự rất ngoan!"
Thẩm Yến ở một bên nhìn cuối cùng cũng có thể tiếp nhận chuyện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận