Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 149: Chương 149

Chương 149: Chương 149Chương 149: Chương 149
Chuong 149: Chuong 149 Đến khi lương thực không quá thiếu thốn nữa, anh thấy không nhất thiết phải nghĩ biện pháp mang đồ ra cho nhà nữa, không quá vài ngày sau bên người đứa nhỏ vậy mà thực sự sẽ không xuất hiện lương thực.
Nếu nguồn gốc của lương thực không phải là vấn đề, thêm nhiều lương thực nữa cũng sẽ không có ai ngại.
Dù anh nói lương thực không quá túng thiếu, nhưng cũng chỉ là tương đối mà thôi, giống như hiện tại, vừa được phân lương thực chưa được bao lâu xong, mỗi nhà có thể tích trữ được lương thực trong vòng một năm, nhưng có thể vì vậy mà ăn uống thoải mái đến ngày nào cũng no bụng được sao? Không phải, mỗi hộ gia đình đều được phân lương thực trong một năm.
Nếu bây giờ cứ ăn thoải mái đến no nê, đợi đến tâm nửa năm sau sẽ phải hít không khí mà sống mất.
Vậy nên mọi người bình thường ăn như thế nào, hiện tại đều ăn như thế nấy.
Thi thoảng có thể ăn nhiều một chút giống như lễ mừng năm mới vậy.
Dưới tình cảnh như vậy, có kẻ ngốc mới ngại lương thực nhiều.
Nhưng lương thực mà Thẩm Gia Dương mang ra như vậy đều có chút "lai lịch bất chính", số lần càng nhiều, tai họa ngâm lại càng lớn, anh ở trong phạm vi bản thân còn khống chế được, kỳ thật cũng không nguyện ý lựa chọn như vậy. Trong thâm tâm, anh thực ra là người rất kiêu ngạo.
Anh vẫn nguyện ý dựa vào đôi tay của mình để kiếm ra mọi thứ mình cân hơn, tiên bạc lương thực vân vân tất cả đều như vậy, dù bây giờ rất thiếu thốn, nhưng anh vẫn tin tưởng bản thân sẽ vẫn có thể như vậy mà sống được.
Vậy nên thời gian qua không lấy được thêm đồ gì từ con gái, Thẩm Gia Dương cũng không cảm thấy thất vọng, ngược lại còn cảm thấy khá tốt, cảm giác thoải mái khi mọi chuyện quay về đúng quỹ đạo của nó.
Không ngờ hôm nay vừa đi ép dầu về, con gái lại khiến anh ngạc nhiên sung sướng như vậy.
Lúc trước, bên người cô chưa từng xuất hiện dâu, bây giờ dầu đột nhiên xuất hiện như vậy khiến anh không thể không nghĩ nhiều, rốt cuộc là vì đâu mà lại có kết quả như vậy?
Chẳng nhẽ con gái anh thực sự là có thể lý giải được suy nghĩ của anh sao?
Nhưng nhìn trái nhìn phải, nhìn lên nhìn xuống, con gái nhà mình chỉ trông xinh xắn hơn. Đáng yêu hơn con nhà người khác một chút, chứ không phải có ba đầu sáu tay, cũng chỉ là một bé cưng mà thôi, sao có thể hiểu nhiêu chuyện như vậy được?
Vứt bỏ suy nghĩ trong đầu đi, Thẩm Gia Dương lên tiếng thật to: "Ôi, ngoan quá đi!"
Con gái gọi anh là cha rồi, anh sao có thể không lên tiếng được!
Về phần bình dầu lớn kia.
Thẩm Gia Dương chơi đùa với con một lúc sau rất nhanh liên nghĩ ra biện pháp, anh đặt đứa nhỏ lên giường để cô tiếp tục ngọ nguậy, nói với vợ mình: "Lọ dau này em tranh thủ xem không có ai trong nhà thì thêm một chút vào lọ dâu đi, một lần không cần cho quá nhiều, dâu dùng được một lần em lại cho thêm một lần, không cần cho quá rõ ràng đâu.
Nói như vậy, cho dù thời gian dùng dầu nhà mình rất dài, mẹ cô ấy và chị dâu cũng chỉ cảm thấy nhà mình dùng dâu tiết kiệm mà thôi, không có tình huống đặc biệt, cũng sẽ không nghĩ sang hướng khác được.
Đương nhiên cho dù phát hiện dầu nhà mình dùng rất lâu hết, cảm thấy không được đúng cho lắm, loại chuyện này cũng coi như là chuyện tốt, bọn họ sẽ không rêu rao ra ngoài đâu.
Như vậy là đủ rồi.
Thẩm Uyển nghe vậy lập tức đáp ứng ngay: "Được, em biết rồi." Chuyện nhỏ như vậy cô ấy vẫn có thể làm được.
Thẩm Tiểu Vũ đang ngọ nguậy để tiến về phía trước nghe vậy không khỏi cảm khái, cha của cô thật là thông minh, việc lớn việc nhỏ đều có thể xử lý được, đến cả cân bằng mối quan hệ mẹ chồng con dâu cũng có thể làm tốt được.
Người như vậy, chỉ cân cho anh một cơ hội, một vị trí thích hợp, không có lý do gì mà anh không thành công được.
Cô lấy dâu ra vào thời điểm này, cũng có hướng giải quyết giống như cha mình vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận