Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 300: Chương 300

Chương 300: Chương 300Chương 300: Chương 300
Chuong 300: Chuong 300
Ít nhất thì chị dâu cả Thẩm sau khi nhìn thấy bát đồ ăn đây ngập, cùng với mấy miếng thịt heo rõ nhiêu ở bên trong bát, liền cảm thấy em dâu từ trước đến giờ chưa từng một lần thông minh được như thế này, không khỏi hướng ánh mắt đầy tán thưởng về phía cô ấy.
Sau khi múc đồ ăn xong, người lớn như chị dâu hai đương nhiên có thể múc một bát cho chính mình rồi.
Tuổi của Thẩm Tiểu Vũ và Đường Kế An không được tính là quá nhỏ, lại có tâm lý của người trưởng thành, nhận được một bát đồ ăn cũng không có vấn đề gì hết, dù bát thịt này vừa nhiều vừa nóng, nhưng vẫn có thể nhận lấy được, còn mấy đứa nhóc kia thì lại không được.
May mà Thẩm Uyển đã nghĩ đến chuyện này trước, vậy nên sau khi làm đồ ăn xong liền đứng đợi bên cạnh chị dâu hai, còn ở phía sau đỡ một tay, hơn nữa còn xuất hiện hai chị em Thẩm Đại Hoa cùng với Thẩm Nhị Hoa không biết từ đâu đến, mọi người cùng đồng tâm hiệp lực, rất nhanh đã bưng được bát lớn bát nhỏ xuống dưới gốc cây rồi.
Là chị em Thẩm Đại Hoa đã chiếm được vị trí tốt nhất trước.
Bà lão vẫn còn đang đứng bên cạnh giúp đỡ chị dâu hai, phụ nữ và trẻ con của cả nhà căn bản đã đều tụ tập lại một chỗ rồi, mọi người ngồi chổm hổm thành một vòng tròn, người lớn thì bưng bát, trẻ con đặt bát trên mặt đất, tùy tiện nói mấy câu xong thì bắt đầu ăn với nhau.
Được ăn thả phanh như vậy, một năm qua đều chưa từng thấy qua lân nào.
Ai mà tiếp tục thanh thản nói chuyện được đây chứ?
Lúc cả nhà đang bắt đầu ăn ngon lành, có hai người liên biểu hiện ra có chút bất ngờ.
Chính là Thẩm Tiểu Vũ và Đường Kế An.
Đầu tiên là Thẩm Tiểu Vũ, trước khi ăn liên gắp mấy miếng thịt to cho em trai, dù sao trong phạm vi cho phép, cô vẫn muốn tận lực vệ sinh một chút, đưa hết thịt chưa ăn hoặc là ăn vẫn còn thừa cho em trai.
Thịt mà cô lấy ra căn bản đều là mấy miếng thịt mỡ béo ngon lành. Kỹ thuật thuần thục, tốc độ nhanh chóng, rất nhanh đã chọn ra đến nỗi không còn miếng thịt nào trong bát nữa.
Có cùng hành động với cô chính là Đường Kế An, nếu là trước kia cậu sẽ không lấy đồ ăn trong chén mình gắp cho người khác như vậy đâu, nhưng sinh sống ở nông thôn gân bốn tháng rồi, cậu cũng đã làm rất nhiêu hành động mà trước kia chưa từng làm qua bao giờ, vậy nên sớm đã thành thói quen rồi. Mấy đứa nhóc vô tình được cho không mấy miếng thịt nên vui đến tít mắt.
Thời này thứ mà mọi người thích ăn nhất chính là thịt mỡ, vừa ngon vừa béo, đối với những người sống thiếu thốn chất béo như vậy mà nói, quả thực chính là mỹ vị không gì sánh bằng.
Vậy nên hành động không thích ăn thị mỡ mà gắp hết cho người khác này của Thẩm Tiểu Vũ và Đường Kế An trong mắt những người nhà khác là không thể lý giải được.
Dù không phải lần đầu thấy qua, nhưng bọn họ vẫn không thể. lý giải được tại sao vẫn còn có người không thích ăn thịt mỡ như vậy. Đúng thật là không biết hưởng thụ! Chị dâu cả Thẩm thấy vậy không khỏi nói một tiếng: "Hai đứa cũng thật là, đồ ăn ngon nhất trong bát đều đi cho người khác hết rồi, đúng là không biết hưởng phúc màt"
Thẩm Tiểu Vũ và Đường Kế An: "..." Đâu còn cách nào khác đâu, không thích ăn thịt mỡ thì chỉ đơn giản là không thích ăn thịt mỡ, hơn nữa Thẩm Tiểu Vũ còn có một siêu thị bên người có thể tùy ý sử dụng, cô còn kén ăn hơn bản thân của đời trước ở tuổi này rất nhiều rồi.
Vâ phần Đường Kế An thì càng không cần phải nói nhiều.
Dù thiếu dầu thiếu thịt, nhưng cậu không thích ăn thì chính là không thích ăn, trên phương diện này thì sẽ không để bản thân phải cố gắng nhãn nhịn làm gì.
Đương nhiên cũng sẽ không nói ra những lời này rồi.
Vậy nên Đường Kế An lên tiếng: “Thịt nạc ăn với rau cũng ngon mà, bọn cháu ăn thịt nạc là được rồi ạ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận