Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 146: Chương 146

Chương 146: Chương 146Chương 146: Chương 146
Chuong 146: Chuong 146 Cũng may bọn ho không phải đợi quá lâu.
Hai vợ chồng rất nhanh đã trở lại rồi, không cần hỏi, nhìn biểu tình rạng rỡ trên mặt bọn họ là có thể đoán được kết quả, nhưng cho dù như vậy, mẹ Liễu vẫn là người đầu tiên hỏi: "Sao rồi? Có phải mang thai không?”
Đoán cũng chỉ là đoán thôi, nếu không có đáp án chắc chắn, trong lòng vẫn sẽ cảm thấy có chút nửa vời.
Vẻ mặt chị dâu hai Thẩm mang theo ý cười vui vẻ, đưa tay sờ SỜ bụng, gật đầu nói: "Vâng, mang thai rồi, hơn hai tháng." Mẹ Liễu kích động mà gật đầu: "Tốt tốt tốt."
Trừ câu tốt ra cũng không biết nên nói gì mới phải.
Đến cả người nhà họ Liễu cũng vui thay cho bà ấy.
Người nhà họ Thẩm cũng vậy, trong nhà từng người từng người một, đều cảm thấy vui thay cô ấy. Thực ra theo lý mà nói, sau khi mang thai rôi sẽ không đến tháng nữa, bản thân cũng hiểu được, nhưng bây giờ có rất nhiều người có chu kỳ không đều, chị dâu hai Thẩm cũng vậy, số lần cô ấy không đến tháng đều rất nhiều, tháng trước còn ra một chút, điều này khiến cô ấy không hề nghĩ đến phương diện mình đã mang thai. Nếu không phải hôm nay trong lúc ăn cơm đột nhiên cảm thấy khó chịu, vẫn như cũ sẽ không nghĩ đến việc mình đã mang thai.
Nghĩ đến đây, cô ấy liên cảm thấy câu nói của dì mình vừa rồi rất đúng.
Ngày em trai lấy vợ bản thân lại phát hiện ra mình mang thai, đúng là song hỉ lâm môn thật!
Thẩm Tiểu Vũ nghe được tin tức này vào tai, cũng cảm nhận được niềm vui của mọi người rồi, cô cũng vui thay cho bác dâu hai, trong lòng lại nhịn không được mà nghĩ đến rất nhiều chuyện.
Ở thời này, con cái đối với một người phụ nữ thực sự rất quan trọng, nhất là con trai. Nếu phụ nữ thực sự muốn có con mà mang thai thì không có gì để nói hết, nhưng không ít người bị hoàn cảnh, bị người thân ép bức đến không thể nào không sinh con, điều này thực sự khiến người ta không vui nổi.
Giống như Chu Cầm vậy.
Thẩm Tiểu Vũ tuy rằng bị cô ta vứt bỏ, nhưng cô đối với Chu Cầm cũng không quá mức oán hận, đối với cô mà nói, Chu Cầm thực sự là một người rất đáng thương, nói cách khác, sự thúc ép của Thẩm Vĩ và bà lão Hà với cô ta mới đáng ghét.
Đương nhiên điều này cũng không thể chứng minh Chu Cầm không có chút lỗi lầm nào được.
Chỉ có những người không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể nước chảy bèo trôi thì mới càng đáng thương thêm mấy phần!
May mà gia đình này của cô rất tốt, không chỉ vô cùng đặc biệt ở thời này, thậm chí còn không kém là bao so với những gia đình của thế kỷ hai mươi mốt, điều này khiến Thẩm Tiểu Vũ rất vui mừng, cũng có thể nói chính là vận may của cô.
Không ai nghĩ rằng một đứa trẻ sơ sinh sẽ có nhiêu suy nghĩ như vậy. Tiệc cưới tham gia, mang thai cũng đã xác nhận, vui cũng vui rồi. Nhà bọn họ không tính ở lại nhà họ Liễu quá lâu, nhà họ Liễu vừa chuẩn bị xong tiệc vui, sau đó phải thu dọn không ít, bọn họ cũng phải quay về rồi. Trước khi đi, mẹ Liễu còn dặn dò với con gái không ít điều, còn cam đoan với bà lão nhất định sẽ mau chóng mang tiền tới trả, lời này hôm qua lúc bà ấy đi tới nhà họ Thẩm cũng nói qua rồi, nhưng vẫn là nhịn không được mà nhắc lại. Lúc đó bà lão đại khái cho bà ấy vay mười đồng tiên, bà ấy sau khi mang tiền lập tức gửi cho nhà họ Đỗ, ông thông gia sau khi cam lấy tiền đi bệnh viện, tuy rằng mất chút tiền, nhưng kết quả sau đó lại rất tốt.
Chân của ông Đỗ được bôi thuốc, cũng cố định lại rồi, bởi vì chữa trị kịp lúc nên ảnh hưởng cũng không quá lớn, chỉ là vết thương sẽ cản trở việc đi lại trong một trăm ngày, ông ấy phải nghỉ ngơi nhiều một chút mới được.
Kết quả như vậy đã là tốt lắm rồi. Tiên vẫn còn lại một chút, nhà họ Đỗ mang trả lại cho mẹ Liễu, mẹ Liễu hôm qua tới nhà họ Thẩm cũng trả lại cho bà lão rồi, còn một phần tiền chưa trả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận