Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 174: Chương 174

Chương 174: Chương 174Chương 174: Chương 174
Chuong 174: Chuong 174 Nhưng không phải cái gì hắn cũng không làm, vẫn cần phải điều chỉnh một chút thời gian.
Lúc trước lần đầu thì hắn đi nửa tháng, sau đó hai ba tháng mới vê nhà một lần.
Nhưng sau đó, mỗi tháng hắn đều quay về ít nhất một lần, thi thoảng còn có thể trở vê hai lân, dù trở về nhiêu lần thì gánh nặng của bản thân sẽ càng nặng thêm, nhưng hắn vẫn cứ làm như vậy.
Mỗi lần quay vê nhà đều thấy vợ mình dưỡng thai rất tốt, hơn nữa còn là được con gái nuôi thành như vậy.
Điều này thực sự khiến cho Thẩm Gia Dương không biết nghĩ gì thì hơn, lại yếu đuối đến mức khó chịu rồi, con gái hắn sao có thể tài giỏi đến vậy chứ, còn nhỏ như vậy đã biết chăm sóc gia đình rồi, người làm cha như hắn có lý do gì để không cố gắng chứ?
Từ lúc này trở đi thì hắn sẽ càng liều mạng hơn!
Thời gian cứ như vậy mà trôi qua từng chút một.
Chị dâu hai Thẩm cùng với chị dâu cả Thẩm lần lượt sinh con, đều là con trai, tên là Thẩm Bình cùng với Thẩm An, nhũ danh thì kế tiếp với Đại Bảo và Nhị Bảo, gọi là Tam Bảo và Tứ Bảo.
Mà đến ngày đầu tiên của tháng mười một, Thẩm Uyển rốt cục cũng phải sinh rồi. Thẩm Gia Dương vì biết tháng này vợ phải sinh cho nên đặc biệt kéo dài thời gian ra, ở nhà đợi vợ một thời gian, lúc vợ chuyển dạ thì hắn cũng đang ở ngay trong nhà, luống cuống tay chân đi tìm người giúp đỡ.
Cuối cùng cũng được mẹ hắn đưa ra ngoài rồi, chỉ có thể bế con gái đợi bên ngoài phòng.
Người đến đỡ đẻ chính là bà Trương.
Hai cha con nghe thấy tiếng kêu truyền ra từ trong phòng, biểu cảm rất sốt ruột, mặt mày cũng nhíu hết cả lại, bộ dạng vô cùng lo lắng, đẻ lần lượt hai đứa nhỏ sinh đôi so với đẻ một đứa khó khăn hơn rất nhiêu, hai người ở bên ngoài đợi ước chừng khoảng bốn tiếng, bên trong mới truyền ra tiếng trẻ con khóc lanh lảnh.
Tiếng khóc của hai đứa nhỏ cách nhau chỉ khoảng chừng có năm phút, sau đó liên đồng loạt vang lên.
Đến khi bà lão ra khỏi cửa liền nói đứa nhỏ được sinh ra bình an cả rồi, lúc được vào thăm, Thẩm Gia Dương bế con gái, bước chân cùng với thần sắc đều vô cùng cứng ngắc mà bước vào phòng.
Đi về phía giường rồi, hai cha con đều đồng loạt nhìn về phía trên giường.
Thẩm Uyển vừa mới sinh con xong cho nên thần sắc có chút mệt mỏi, trên mặt cũng lộ rõ rất nhiều mồ hôi, nhưng thần sắc vẫn vô cùng nhu hòa, nghe thấy tiếng thì lập tức ngang đầu lên, khóe miệng lộ ra nụ cười ôn nhu.
“Hai người xem đây, chính là hai bé trai đóU
Ánh mắt hai cha con đều đồng loạt nhìn vê phía bên kia, hai đứa trẻ sơ sinh có khuôn mặt y đúc nhau đều nằm cùng chỗ, khuôn mặt còn có chút nhăn nhó đỏ ửng, đã thế còn liên tục kêu gào lên khóc lóc với nhau, vừa ồn vừa náo loạn.
Nhưng mà cảnh này lại khiến cho hai cha con cảm động vô cùng. Sáu đứa trẻ con cầm cái xẻng nhỏ hì hục lấy gì đó, lúc lấy còn vô cùng nghiêm túc, cách bọn chúng không xa còn có cái rổ bằng trúc, cái rổ trúc đó được thả cái gì đó mà bọn chúng vừa đào được. Mà mỗi khi nghĩ đến muốn lấy gì đó, có một đứa nhóc rất vui vẻ mà đứng lên, giơ đồ lên đưa cho đứa lớn nhất trong số bọn chúng, là một đứa bé gái, vui vẻ mà nói: "Chị, chị xem, em lại lấy được rồi nè."
Cô bé được gọi rất nhanh liên đưa tay ra, sờ sờ đầu cậu bé, khích lệ nói: "Giỏi quá, em đi mang tới rổ đi, lấy được nhiều một chút rồi chúng ta sẽ mang vê, ngày mai sẽ kêu bà nội làm lá ngải cho chúng ta ăn!
Đứa nhỏ vừa được khen thì rất vui vẻ, cánh tay hiểu chuyện mà đưa lá ngải vào rổ.
Sau đó lại tiếp tục nhổ.
Thẩm Tiểu Vũ đứng ở phía xa xa nhìn em trai, trên mặt tươi cười vô cùng rạng rỡ.
Đúng vậy, đứa nhỏ đang nhổ lá ngải chính là Thẩm Tiểu Vũ cùng với mấy người em trai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận