Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 153: Chương 153

Chương 153: Chương 153Chương 153: Chương 153
Chuong 153: Chuong 153 Vậy nên rõ ràng Thẩm Uyển là mẹ, nhưng chỉ những lúc chị dâu cả không rảnh hoặc vào ban đêm nghỉ ngơi mới có cơ hội gân gũi con mình, nếu không phải cô ấy kiên trì, nói không chừng đến cả buổi tối chị dâu cả cũng muốn ôm con gái cô ấy về phòng ngủ luôn rồi.
Điều này khiến Thẩm Uyển có chút khóc không ra nước mắt.
Đây rốt cuộc là con của ai vậy?
Chị dâu hai Thẩm nhìn thấy một màn này, trong lòng cũng có chút chột dạ, nếu không phải do cô ấy nói với chị dâu cả Thẩm như vậy, chị dâu cả chắc chắn sẽ không như thế, nhưng tới mức này rồi, cô ấy cũng không còn biện pháp nào nữa, chỉ mong chị dâu cả sẽ sớm mang thai đi, mang thai rồi chắc chắn sẽ không như vậy nữa.
Người khóc không ra nước mắt giống Thẩm Uyển còn có Thẩm Tiểu Vũ.
Nếu có thể, cô thực sự rất muốn nói với bác dâu cả và bác dâu hai rằng chuyện bọn họ mang thai không hề liên quan đến cô, cho dù có gân gũi với cô đến mức nào, cũng không thể nghĩ muốn mang thai là có thể mang thai được?
Bác dâu cả sắp "phát điên" rồi, ai đó tới ngăn cản bác ấy đi?
Nội tâm Thẩm Tiểu Vũ kêu lên như vậy vô số lần rồi.
Lại không ngờ cơ hội lại tới nhanh như vậy.
Thời điểm sắp tới tháng mười hai, chị dâu cả Thẩm vậy mà thực sự mang thai rồi?!
Chị dâu cả Thẩm thực sự vui đến phát điên rồi, sau khi đi tới gặp thây thuốc, ve đến nhà phản ứng đầu tiên chính là bế Thẩm Tiểu Vũ vào lòng ôm hôn liên tục, vẻ mặt cưng chiều mà nhìn cháu gái trong lòng, ánh mắt như thể đang nhìn một con búp bê biết phát sáng vậy: "Đúng là bảo bối mà, quá hữu dụng rồi."
Thẩm Tiểu Vũ: "..."
Tôi là ai, đây là đâu, rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì vậy.
Đến khi biết bác dâu cả cũng mang thai, còn mang thai hơn hai tháng rồi, cô cuối cùng cũng hiểu ra được chuyện gì rồi, tính toán một chút, thời gian bác dâu cả bắt đầu mang thai lại trùng hợp với thời gian bác dâu hai lừa chuyện thân cận với cô sẽ dễ mang thai hơn.
Khó trách bác dâu cả đem hết công lao đặt lên người cô như vậy. Nhưng Thẩm Tiểu Vũ lại thâm nghĩ thầm khóc, chuyện này thực Sự quá quá quá trùng hợp rồi, bác dâu cả mang thai không có liên quan chút gì đến cô hết, công lao lớn như vậy cô nhận không nổi! Nhưng không ai có thể kiểm tra được suy nghĩ của một đứa trẻ sơ sinh đến nói còn chưa sõi như cô. Chị dâu cả sau khi bế cô mà vui vẻ rồi, nhìn Thẩm Tiểu Vũ không khỏi cảm than mà nói: "Đứa nhỏ này đúng là phúc tinh, chị cảm thấy sau khi con bé tới nhà chúng ta, nhà chúng ta cứ không ngừng gặp chuyện tốt!"
Em dâu hai với cô ta lần lượt mang thai, đây chính là chuyện tốt, còn là chuyện tốt trời ban!
Thẩm Uyển ở bên cạnh nghe xong một hồi lâu, mới hiểu được hành động khác thường của chị dâu cả Thẩm mấy tháng này hóa ra là vì chuyện kia, sau khi hiểu được rồi, cô ấy liên hoang mang đến phát nghẹn.
Ánh mắt lần nữa chuyển dời lên người chị dâu hai Thẩm, như thể cảm thấy được chị dâu hai Thẩm cũng có suy nghĩ như chị dâu cả Thẩm vậy. Chị dâu ca đã như vậy, chị dâu hai sao lại đi tin loại suy nghĩ không có căn cứ như vậy được? Không phải chứ?
Chị dâu hai bị Thẩm Uyển đem ánh mắt không phải chứ cộng thêm chút mờ mit khó hiểu nhìn càng cảm thấy chột dạ hơn, cô ấy thực sự không cố ý mà, hơn nữa bây giờ kết quả như vậy không phải rất tốt sao?
Nhưng cho dù có tự an ủi bản thân như thế nào, chột dạ vẫn là chột dạ.
Cho nên cô ấy sau khi tránh né được ánh mắt của Thẩm Uyển, ánh mắt liền dùng trên người chị dâu cả Thẩm đang bế đứa nhỏ, cười ha ha phụ họa một câu: “Chị dâu cả nói đúng, em đã nói Tiểu Vũ rất có phúc khí rồi mà, hiện tại hóa ra em không hề nói sai."
Thẩm Uyển cảm thấy được cử chỉ của chị dâu hai Thẩm với chị dâu cả Thẩm có chút điên rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận