Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 92: Chương 92

Chương 92: Chương 92Chương 92: Chương 92
Chuong 92: Chuong 92 Thời điểm mẹ Thẩm tới, mấy đứa nhỏ trong nhà cũng muốn di theo, nhưng hoàn toàn bị bà ấy cự tuyệt. Dù sao nhiều người tới sẽ nhiều miệng ăn hơn, đầy tháng là cháu ngoại của bà ấy, nên giúp bà thông gia tiết kiệm được chút, không nên dẫn mấy đứa nhỏ tới nhà bà thông gia để làm lãng phí lương thực. Qua nhà chính rồi re sang một đoạn liên đến được phòng của vợ chồng con gái.
Lúc hai mẹ con bọn họ đi vào trong phòng, bên trong ngoài Thẩm Yến mang theo con mình tới ra, bà lão cùng với hai người chị dâu cũng ở đó, thấy mẹ Thẩm bà lão liên cười nói tiến ve phía trước: "Em gái, em đến rồi a đến xem tiểu nha đầu này đi, Tiểu Uyển chăm đứa nhỏ này rất tốt, lúc tôi nhìn thấy không giật mình không được.
Lời này của bà lão cũng không phải là khiêm tốn gì.
Đứa nhỏ vẫn luôn bị Thẩm Uyển nuôi ở trong phòng, bà lão nhiều nhất cũng phải cách mấy ngày mới nhìn qua được, mà từ lần trước tới lần này cũng cách nhau mấy ngày, hôm nay vừa thấy dường như đứa nhỏ lơn hơn trước nhiều, thân là bà nội của đứa nhỏ, trong lòng đương nhiên cũng có chút cảm giác tự hào.
Đứa nhỏ xinh đẹp này chính là được bọn họ nuôi thành đó, thật là lợi hail Mẹ Thẩm nghe vậy liền bước mấy bước lên phía trước.
Đứa nhỏ đang được chị dâu hai bế trong lòng, chị dâu hai nhìn đứa nhỏ đáng yêu như vậy không khống chế được mà cảm thấy yêu mến vô cùng.
Chính cô ấy vốn cũng muốn có con gái, đương nhiên là vẫn sẽ sinh thêm, nhưng vẫn lo lắng sẽ không mang thai được.
Ngày trước nghe người ta nói, phụ nữ nếu muốn sinh con, nên tiếp xúc với trẻ nhỏ có phúc khí nhiều một chút, như vậy có thể gia tăng tỷ lệ mang thai hơn.
Tuy mấy lời này cũng không phải hoàn toàn có lý, nhưng đối với chị dâu hai Thẩm mà nói, nếu thực sự có phúc khí, thì đứa nhỏ nhà em ba này chính là đứa nhỏ có nhiều phúc khí nhất.
Bị cha mẹ ruột ném đi mà vẫn được nhặt về chính là có phúc khí. Được vợ chồng lão tam chăm bam như bảo bối chính là phúc khí.
Bộ dáng xinh đẹp như búp bê cũng chính là phúc khí.
Lưu giữ suy nghĩ như vậy trong thâm tâm, chị dâu hai Thẩm ôm đứa nhỏ cũng rất lâu rồi, cho dù có tác dụng hay không thì ôm một bé con đáng yêu như vậy cũng chẳng có tổn thất gì hết, dù sao cô ấy cũng rất thích đứa nhỏ này.
Bây giờ mẹ Thẩm đến rồi, chị dâu hai Thẩm liền đưa đứa nhỏ tới.
Mẹ Thẩm nhận lấy đứa nhỏ, cánh tay hơi nặng đi một chút, thể trọng của bé cưng mới đầy tháng có thể nói là khá nặng, sau khi bế được đứa nhỏ rồi tâm mắt bà ấy liền dừng trên mặt bé cưng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn vừa trắng vừa mịn, bởi vì được nuôi rất tốt, khuôn mặt nhỏ nhìn qua rất có da thịt, đôi mắt to đen như quả nho, lúc nhìn người khác dường như có thể nói bằng đôi mắt đó vậy, cái miệng cũng đây da thịt, nhìn rồi lại muốn nhìn nữa, quả thực khiến người ta có chút luyến tiếc đến không dời tâm mắt đi được.
Mẹ Thẩm thấy liên ngạc nhiên không thôi, nhìn bà thông gia cùng với con gái mình: "Bộ dáng đứa nhỏ này đẹp quá, mấy người nuôi thế nào vậy?"
Bà ấy không hề có chút ý tứ khoa truong.
Đứa nhỏ này thực sự chỉ liếc qua thôi cũng có thể khiến lòng người mềm nhũn ra được rồi, hơn nữa lại có thể nuôi được một đứa trẻ mập mạp như vậy, nói tới điểm này là bà ấy liên cảm thấy khâm phục vô cùng.
Thẩm Tiểu Vũ: "... A phu”
Xin chào bà ngoại, lại gặp mặt nữa rồi!
Sau khi mẹ Thẩm nói xong, người đầu tiên lên tiếng trả lời không phải bà lão, cũng không phải người làm mẹ như Thẩm Uyển, mà chính là người đứng xem như Thẩm Yến.
Vẻ mặt cô ấy cực kì ngưỡng mộ: "Nhìn đi, tôi biết là sẽ như vậy mà, nhìn là biết sau này không nên đặt Ngưu Đản nhà tôi cùng chỗ với tiểu nha đầu nữa, nếu không Ngưu Đản nhà tôi thực sự quá thảm hại rôi.'
Bạn cần đăng nhập để bình luận