Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 125: Chương 125

Chương 125: Chương 125Chương 125: Chương 125
Chuong 125: Chuong 125 Từ khi nào mà kẻ ưa lười biếng nhất lại chăm chỉ làm việc như vậy chứ?
Trời sắp có bão hay sao?
Mãi đến khi có người thoáng chan chừ mà nói ra một chuyện, chính là hôm đầy tháng Thẩm Tiểu Vũ, Thẩm Tam Lạt có đi tới nhà đại đội trưởng một chuyến, mọi người nghe vậy mới đột nhiên nhớ tới sự lợi hại của đại đội trưởng, lại thấy Thẩm Tam Lạt mấy hôm nay cứ liên tục tránh né đại đội trưởng, trong nháy mắt liền hiểu rõ mọi việc.
Khó trách từ lười biếng biến thành chăm chỉ, hóa ra là trải qua sự chỉ đạo tư tưởng của đại đội trưởng! Vừa nghĩ đến thôi là lập tức có thể tiếp nhận được rồi!
Chỉ là mấy kẻ tính lười biếng trì trệ đã ăn vào trong máu, không thể hoàn toàn loại trừ một cách đơn giản như vậy được, mấy năm trước đại đội trưởng đặc biệt nói đi nói lại vẫn chưa thay đổi được anh ta, lần giáo huấn này sao có thể kéo dài trong thời gian dài được, vài ngày đã là tốt lắm rồi.
Bởi vậy tất cả mọi người deu phát hiện, Thẩm Tam Lạt khó khăn lắm mới trở nên chăm chỉ chịu khó như vậy, mấy ngày sau lại hiện nguyên hình biến thành một tên vô lại, nếu không bị người ta thúc giục thì khó mà chịu cử động.
Đối với chuyện này, mọi người không hề cảm thấy ngạc nhiên, ngược lại còn có suy nghĩ quả nhiên là như vậy.
Đây dù sao cũng chỉ là chút chuyện nhỏ nhặt trong thu hoạch vụ mùa mà thôi, quan trọng nhất vẫn là thu hoạch, thu hoạch lúa mì xong mới chỉ là bắt đầu, sau đó phải đi phân chia tất cả số lúa mì đã thu hoạch được ra, phơi khô đống lúa mì kia mới có thể làm đến bước tiếp theo.
Sau khi phơi nắng chính là công đoạn nghiền lúa mạch.
Trong quá trình nghiền phải lặp đi lặp lại vài thứ, còn phải mượn máy kéo mới có thể nhanh chóng hoàn thành được, nhưng máy kéo là vật quý, cả thôn nhà họ Thẩm bọn họ cũng chỉ có một cái, nhưng thôn bọn họ lại có tới năm đại đội, muốn sử dụng theo trình tự trước sau, cán bộ phải họp mà thương lượng với nhau.
Ông lão là đại đội trưởng của đội hai, là người đại diện của đội hai, nhưng về chuyện này từ đầu đến cuối chưa bao giờ dành trước. Nhiều lần như vậy liền trở thành một chiếc bia ngắm bị nhắm vào. Bởi vậy mỗi năm bọn họ hay sử dụng phương pháp rút thăm để xác định trình tự được sử dụng máy kéo, việc này hoàn toàn dựa vào vận may, nếu bốc phải lá sử dụng cuối cùng cũng chỉ có thể trách mình xui xẻo chứ không thể trách ai được.
Năm nay vận khí của ông lão vẫn không tôi như cũ. Bốc trúng lần thứ hai, không sớm cũng không muộn.
Những đại đội trưởng khác đều ngưỡng mộ ông vô cùng, mỗi năm ông đều có thể bốc vào lá không sớm không muộn như vậy, không phải lần thứ hai thì cũng là lần thứ ba, tuyệt nhiên chưa bao giờ bốc trúng vào lần cuối cùng.
Ông lão bốc được vào lần thứ hai thì khế mỉm cười.
Người dân của đại đội hai từ trước đến giờ chưa bao giờ phải lo lắng về đại đội trưởng của mình, đối với việc đại đội trưởng năm nay bốc phải vị trí thứ hai cũng có một loại tâm tính coi chuyện này là đương nhiên, vốn dĩ là bởi vì nhiều năm nay họ vẫn luôn một lòng tín nhiệm với đại đội trưởng. Thu hoạch xong lúa mì sớm một chút, đến lúc đó giao lương thực cũng rất mau chóng, chính bọn họ cũng sẽ được phân lương thực tới sớm hơn một chút.
Đây cũng là nguyên nhân mà năm đại đội luôn tranh nhau dùng máy kéo trước.
Ngoài sớm đem lương thực cất vào kho để phòng ngừa sự cố ngoài ý muốn ra, còn có thể được phân phát lương thực tới tay sớm một chút để có thể cầm cự.
Vụ mùa thu hoạch vừa bận rộn vừa náo nhiệt cứ như vậy mà được triển khai, mỗi người mỗi ngày đều mệt đến sức để nói cũng không có, đến cả trẻ nhỏ cũng phải làm chút chuyện mà mình có khả năng. Có lẽ cũng bởi vì trận mưa lúc trước, thu hoạch của năm nay rõ ràng tốt hơn so với năm trước một chút, bởi vì chuyện này, mọi người dù có mệt cũng cảm thấy rất vui.
Bạn cần đăng nhập để bình luận