Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 162: Chương 162

Chương 162: Chương 162Chương 162: Chương 162
Chuong 162: Chuong 162 Bung chị dâu cả Thẩm cùng với chị dâu hai Thẩm cũng có chút nhô lên rồi, nhưng chị dâu hai Thẩm vẫn rõ ràng hơn một chút, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được, còn chị dâu cả Thẩm tương đối mà nói nếu không nhìn kỹ thì sẽ chẳng nhìn ra được gì.
Thêm nữa Thẩm Tiểu Vũ lúc này cũng chưa đầy một tuổi.
Ba người bọn họ đều phải chú ý cẩn trọng một chút.
Vậy nên khi thời tiết lạnh quá mở lò sưởi lên đốt, cửa sổ sẽ hé ra chút để cho thông gió, trong phòng ấm áp dễ chịu, phụ nữ trong nhà đều ngồi vây quang lò sưởi một chút cũng không cảm thấy nhàm chán.
Hơn nữa còn có thể trêu đùa với bé cưng Thẩm Tiểu Vũ này.
Bây giờ Thẩm Tiểu Vũ cũng lớn hơn mấy tháng rồi, tuy rằng xương đùi vẫn có chút mềm, nhưng nếu có người giúp đỡ cô, cô vẫn có thể đạp đạp hai cái chân, hơn nữa mong muốn được bước đi của cô còn rất mạnh mẽ, mấy người phụ nữ trong nhà có ai rảnh rỗi là sẽ tới giúp cô xoay người, thỏa mãn mong muốn được di của cô. Nhưng để tránh cho bản thân đi quá nhiêu sẽ ảnh hưởng tới sinh trưởng bình thường, Thẩm Tiểu Vũ làm gì cũng biết điều độ, lúc nào nên luyện tập sẽ luyện tập, lúc nào nên nghỉ ngơi sẽ nghỉ ngơi, cứ như vậy liên kiên trì hơn một tháng, cuối cùng cũng đến cuối năm rồi. Phía sau dù không có ai chống đỡ giúp thì chính cô cũng có thể tự đứng vững được một lúc.
Mà Thẩm Gia Dương rời nhà đã hơn một tháng rôi vẫn chưa về nhà, Thẩm Tiểu Vũ vừa im lặng chờ đợi, vừa định chờ cha quay trở về sẽ cho hắn một bất ngờ, vậy nên cha hãy mau quay trở về dil Thẩm Tiểu Vũ có trông mong bao nhiêu thì Thẩm Gia Dương vẫn chưa thấy quay trở lại.
Thật là khiến cho người sốt ruột rồi tức chết đây mài
Ban đầu người nhà nghĩ chắc là do công việc của Thẩm Gia Dương bận rộn, thời gian gấp gáp, dù có chút sốt ruột nhưng vẫn bình tĩnh đợi được, nhưng thấy trước mắt ha ba ngày nữa là đến năm mới rồi, người vẫn chưa thấy về, chuyện này khiến người ta có chút lo lắng không thôi.
Bà lão bình thường lúc ở chung với con trai, bà luôn nhắc nhở hắn, thực tế bà luôn đối tốt với đứa con này nhất, lân này sốt ruột đến không chịu nổi rồi, định kêu con trai cả lên bưu cục của trấn trên gọi điện thoại hoặc là viết cho hắn bức thư để đỡ sốt ruột.
Thẩm Gia Cường đều không có ý từ chối, thậm chí lúc này đã chuẩn bị đi rồi.
Thẩm Gia Dương cuối cùng cũng quay trở vê.
Hắn không chỉ đi người không vê, trong tay còn cầm theo một cái bao không lớn không nhỏ, trên mặt mang ý cười rạng rỡ, đi vào phòng thuận tay đặt bao xuống, lớn tiếng gọi: "Con quay về rồi đây!!!"
Bà lão thấy hắn không bị làm sao, trong lòng nhẹ nhõm vô cùng, trên mặt lại lộ vẻ tức giận mà liếc hắn một cái: "Về thì vê, ôn ào như vậy làm gì?
Còn chưa đợi Thẩm Gia Dương lên tiếng trả lời, bà liền chuyển chủ đề, hỏi hắn: "Sao muộn như vậy mới vê?"
Sự quan tâm trong lời nói ai cũng nhìn ra được.
Người trong nhà vốn đã quen với kiểu ngoài lạnh trong nóng của bà rồi.
Vả lại bà lão không hê đối xử như vậy với hai người con trai đầu, chỉ đối xử như thế này với đứa con trai thông minh nhưng phóng khoáng này thôi.
Thẩm Tiểu Vũ cảm thấy cha cô rất biết ăn nói, biết nịnh người, khiến cho quan hệ giữa cha cô với bà nội còn có chút sự thân thiết như bạn bè.
Nhưng đối với những người khác trong nhà mà nói, bà lão vẫn luôn yêu chiều người con trai thứ ba hơn.
Nếu không sẽ không đối xử với hắn đặc biệt như vậy.
Cũng may đó cũng chỉ là chuyện nhỏ thôi, bà lão từ trước đến giờ chưa từng có ý thiên vị bất kỳ đứa con nào, lòng bàn tay và hai mu bàn tay đều được nuôi lớn lên toàn là thịt, ai bà cũng yêu quý, cho dù là vì quan hệ giữa mấy người con trai thì cũng sẽ không làm ra chuyện gì bất công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận