Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 490: Chương 490

Chương 490: Chương 490Chương 490: Chương 490
Chuong 490: Chuong 490 Đến cả Đường Kế An cũng không tránh được.
Dù sao anh đã ở thôn họ Thẩm gan mười năm rồi, dù sau đó đã rời đi, nhưng đối với người của thôn họ Thẩm mà nói, anh coi như là một phần của thôn họ Thẩm rồi. Hơn nữa đã biết nhà anh ở thủ đô, gia thế còn không tôi, mọi người lại càng nhiệt tình với anh hơn.
Mấy người bọn họ tốn không ít sức lực mới tìm được đường thoát ra từ đám đông mấy thôn dân đó.
Bọn họ cùng nhau quay về nhà cũ trước, ông lão và bà lão còn có nhà bác cả nữa, mọi người đều đang ở nhà, chỉ có mỗi bác cả là ra khỏi cửa đi làm trước, những người khác đều chưa ra ngoài. Thấy bọn họ quay về, mọi người đều thốt lên ngạc nhiên.
Giọng nói rất lớn của bác dâu cả Thẩm ngay sau đó lập tức vang lên: "Sao mấy đứa đã quay ve rồi, còn không nói trước cho người nhà một tiếng để đi đón mấy đứal Đây là Tiểu Hữu sao? Mới mấy tháng không gặp mà bác suýt nữa đã không nhận ra rồi!"
Câu nói này của bà ấy cũng không tính là quá khoa trương.
Sau khi cậu tiếp nhận một kỳ học tập cùng huấn luyện, cả người nhìn qua dường như đều thay đổi hết, cơ thể không những rắn chắc hơn, đến cả khí chất dường như cũng trở nên cương nghị hơn rất nhiều. Lúc đi đứng dường như cũng ẩn hiện bóng dáng của một quân nhân thực thụ.
Cặp sinh đôi trước đây vốn rất giống nhau, thân hình, diện mạo, thể trạng, tất cả các phương diện đều giống.
Vậy nên hai người thường xuyên bị nhận nhầm.
Nhưng lần này sau khi quay về từ trường học, thay đổi của Thẩm Hữu dường như khiến cậu trở nên rất khác biệt với Thẩm Tả, người tỉnh mắt vừa thấy đã có thể phân biệt được bọn họ, coi như là thu hoạch ngoài ý muốn.
Được bác dâu cả nói như thế, Thẩm Hữu liền cười hì hì, nhìn qua còn rất đắc ý. Cậu cảm thấy rất vừa lòng với thay đổi của mình.
Người trong nhà đều rất nhớ mấy đứa nhỏ đã mấy tháng không gặp, cũng có rất nhiêu điêu muốn nói, chỉ là thời gian chưa thích hợp, hiện tại phải bắt đầu đi làm việc rồi, còn trì hoãn nữa cả nhà bọn họ sẽ đến muộn mất.
Vậy nên mọi người cũng chỉ quan tâm sơ qua, sau khi nói mấy câu đơn giản, bà lão liên nói: "Mọi người ra ruộng làm việc trước đi, mấy đứa nhỏ vừa về cũng mệt mỏi rồi, để bọn họ ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe, có gì đợi tan làm rồi về nói." Những người khác đương nhiên không có ý kiến gì hết.
Mấy người được bà lão cho ở nhà nghỉ ngơi cũng tỏ ý muốn tới ruộng giúp chút việc, nhưng cuối cùng liên bị bà lão trấn áp.
Nhà bọn họ vê mặt làm việc thì không thiếu người, mấy đứa nhỏ mới trở về từ thủ đô rất xa, còn bắt bọn họ làm việc làm gì chứ?
Vậy nên những người lớn khác ở trong nhà đều đi làm việc hết, để lại mấy đứa nhỏ, cùng với mấy chị em Thẩm Tiểu Vũ vừa mới từ thủ đô về với bà lão và ông lão.
Ông lão bà lão tuổi cũng lớn rồi, trong nhà không cần bọn họ phải làm việc nữa.
Chỉ có ông lão thi thoảng sẽ đi dạo quanh bờ ruộng.
Nhưng hôm nay mấy cháu trai cháu gái mới quay về từ thủ đô nên ông ấy cũng không định đi ra ngoài.
Những người khác trong nhà sau khi đã rời cửa, Thẩm Tiểu Vũ và Đường Kế An liên nói chuyện với ông lão bà lão, đương nhiên là nói về tình huống học hành ở đại học cùng với vài kiến thức vân vân. Thẩm Tiểu Vũ tuy rằng cũng rất muốn gặp cha mẹ, nhưng nhà cô cũng giống như bên nhà cũ vậy. Quay về đúng lúc bọn họ đi làm, dù không đi làm cũng chẳng có nhiều thời gian để nói chuyện, muốn nói cũng chỉ có thể nói sau khi bọn họ đã đi làm về.
Ngược lại thời gian trôi qua rất nhanh, nhanh đến mức cảm giác chưa bao lâu mà người nhà di ra ngoài làm việc đã tan làm quay về rồi, lân này quay vê ngoài người nhà bác ca ra, còn có người nhà bác hai, nhà Thẩm Gia Dương cũng nhân tiện đi tới nhà cũ luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận