Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 242: Chương 242

Chương 242: Chương 242Chương 242: Chương 242
Chuong 242: Chuong 242 Chỉ là tuổi còn nhỏ nên đôi mắt nhìn qua có chút tròn, nhưng ánh mắt này lúc nhìn chằm chằm người ta quả thực có một lực sát thương rất lớn.
"Tiểu Vũ?" Thấy Thẩm Tiểu Vũ có chút thất thần, Đường Kế An cuối cùng đành phải kêu cô một tiếng. Nếu có thể cứ đối mặt với nhau như này mãi cậu cũng không cảm thấy nhàm chán, nhưng cậu muốn tạo mối quan hệ thân thiết hơn với vợ mình, vậy nên trao đổi là điều không thể thiếu được.
Thẩm Tiểu Vũ lập tức giật mình phục hôi lại tinh thân.
Trong lòng có rất nhiều ảo não, hôm nay có chuyện gì đang xảy ra vậy, sao cứ đối mặt với người ta một cách sững sờ thất thân vậy chứ, cho dù anh trai nhỏ kia có đẹp đến mức nào, cô cũng không nên ham mê sắc đẹp đến vậy chứ? Trong lòng có chút không được tự nhiên, cô sẽ luôn dùng đề tài khác để lái sang chuyện khác.
Thực sự không có gì có thể cùng nới với anh trai nhỏ mới quen kia hết, ánh mắt Thẩm Tiểu Vũ rất nhanh liền đảo qua, cuối cùng dừng lại ở mấy quả hồng ngọt mà cô vừa mang về, ánh mắt lập tức có chút sáng lên, trực tiếp lấy ra hai quả hồng từ trong bao, hỏi Đường Kế An: "Anh Kế An, anh có muốn ăn quả hồng không? Quả hông này là em vừa đi hái vê cùng với mấy đứa em trai đó, ngọt lắm al
Tuy rằng bán đi cũng không dễ, càng không được lời nhiều, có quả còn có chút biến dạng, nhưng hương vị quả thực không hề tôi. Đây là nghiệm chứng từ Thẩm Tiểu Vũ và mấy người em trai sau khi ăn qua, tuyệt đối không hề giả dối!
Đường Kế An nghe tiếng anh Kế An này liền cảm thấy thực sự ngọt đến không thể ngọt hơn được nữa rồi.
Đừng nói là ăn quả hồng, cho dù phải ăn bột phấn cậu cũng ăn.
Ánh mắt cậu dừng trên quả hồng, gật gật đầu: "Vậy cho anh một quả di Thẩm Tiểu Vũ lập tức thở phao nhẹ nhõm, cười nói: "Em đem đi rửa một chút, anh ở đây đợi em!" Nói xong cô liền đi ra sân lấy gáo múc nước rửa.
Nước còn chưa được múc ra, cô vừa định đi lấy gáo múc nước thì một cánh tay bên cạnh đột nhiên đưa tới, màu da trắng nõn, ngón tay thon dài, không cần nhìn nhiều thì Thẩm Tiểu Vũ cũng biết đây là tay của ai.
Nhà cô không có ai có đôi tay dài như vậy, đã đẹp rồi thì chớ, đến ngay cả tay cũng đẹp như vậy là Sao.
Thẩm Tiểu Vũ ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên đúng là anh trai nhỏ kia thật chứ không phải đoán sai, gáo nước hồ lô bình thường ở trong tay cậu liên trở nên cao cấp hơn không ít, lúc cô nhìn lên, anh trai nhỏ còn cười với cô: "Để anh giúp em rửa cho, một mình em rửa như vậy bất tiện lắm."
Nói xong thì cậu dùng hai tay múc ra một gáo ít nước, sau đó nghiêng gáo cho nước chảy ra trước mặt cô.
Cậu đổ nước, cô rửa hồng, ý đồ như vậy là quá rõ ràng rồi.
Thẩm Tiểu Vũ mím môi, cô cũng không tranh giành việc nhỏ này làm gì.
Cầm trong tay quả hồng được cô đưa qua xong, Đường Kế An không khỏi nhếch khóe môi lên, việc đơn giản nhỏ xíu này vậy mà cũng khiến cậu cảm thấy rất ngọt ngào, ánh mắt cũng dừng lại ở hai đôi tay đang cầm hồng của Thẩm Tiểu Vũ đang đợi cậu đổ nước.
Kết quả bên cạnh bọn họ đột nhiên xuất hiện tiếng của mấy đứa nhóc.
"Em cũng muốn rửa!"
"Em cũng muốn..."
Trong tay bọn chúng cũng cầm lấy mấy quả hồng, đôi tay còn dính chút bụi bẩn từ lúc đi chơi về, khi đi tới nhìn thấy Đường Kế An cam trong tay gáo múc nước, bọn nhỏ cũng không khách khí mà đưa tay tới giật lấy gáo múc nước.
Đợi một lúc thấy không còn nước nữa, bạn nhỏ Thẩm Hữu còn ngẩng đầu liếc nhìn Đường Kế An một cái, thúc giục nói: “Anh ơi, anh giúp bọn em đổ chút nước ra đi ạt" Đường Kế An: "..."
Quả nhiên mấy người em vợ dù là lớn hay nhỏ đều là mấy kẻ đáng ghét, là những người được ông trời phái đến để đối phó với cậu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận