Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 168: Chương 168

Chương 168: Chương 168Chương 168: Chương 168
Chuong 168: Chuong 168 Ba thứ đồ kia đều phù hợp với nhu cầu của cả nhà, quả thực quá hoàn hảo.
Mà ba thứ đồ kia khiến cho Thẩm Gia Dương trâm mặc rất lâu, so với trước kia càng lâu hơn.
Thẩm Tiểu Vũ vốn lấy mấy thứ này ra cho cha đi nhận thây, người trong cuộc như Thẩm Gia Dương lân đầu nhìn thấy sẽ không nghĩ xa đến vậy, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, không có gì là không tưởng tượng được.
Điều này khiến hắn lại tự lừa bản thân mình rằng suy nghĩ lúc trước của mình là sai rồi, con gái dường như thực sự có thể hiểu được tình cảnh cùng với suy nghĩ của hắn. Đương nhiên cũng có thể là còn vì nguyên nhân khác nữa, dù sao bên cạnh con gái cũng rất thường xuyên xuất hiện những thứ đồ mà không ai có thể lý giải nổi, dù có hơi thần kỳ một chút nhưng cũng không phải không thể chấp nhận được.
Bất luận là nguyên nhân gì, dựa vào kết quả mà nói, việc hắn nhận được lợi ích là sự thật.
Điều này không khỏi khiến cho Thẩm Gia Dương có chút mất tinh thân, con gái thực sự rất tài giỏi, người làm cha như hắn không có cảm giác tài giỏi nào khác nữa! Giống như lần này hắn từ thị trấn trở vê mua được rất nhiều đồ ăn vặt, đối với mấy người cháu trai cháu gái trong nhà cũng rất hiếm lạ rồi, nhưng đối với con gái thì chả có thứ gì hữu dụng.
Chưa kể đến tạm thời cô còn chưa ăn được, cho dù có ăn được thì mấy thứ đồ xuất hiện bên người cô không phải vẫn tốt hơn là mấy thứ đồ hắn mua về sao?
Căn bản không cần đến đồ mà hắn chuẩn bị!
Nhưng chỉ vì chuyện này mà tỉnh thân của Thẩm Gia Dương trở nên sa sút thì cũng không phải.
Hắn có chút mất tinh thần thật, nhưng chưa đến mức sa sút tỉnh thân, không những không sa sút mà còn tràn ngập ý chí tiến lên hơn vì chuyện này, hắn phải càng cố gắng hơn mới được, cho dù hướng đến mục đích này, tinh thần tiến thủ của hắn cũng sẽ không ngưng lại!
Vậy nên hắn không nói gì nữa, mang theo ba thứ đồ kia, bước từng bước rời khỏi nhà.
Qua năm mới rồi rất nhanh sau đó liên đến cuối mùa đông.
Vào mùa xuân rồi thì công việc đồng áng cũng bắt đầu trở nên bận rộn, ít nhất thì bận hơn rất nhiều so với mùa đông, rất nhiều giống cây phải gieo trong mùa xuân cũng bắt đầu phải làm rồi. Nhưng sức lao động của nhà họ Thẩm năm nay lại giảm đi không ít.
Thẩm Gia Dương di phấn đấu cho công việc của mình rồi, công việc trong nhà đương nhiên sẽ gánh vác không nổi nữa. Hiện tại mọi người đều làm việc tập thể, phần lương cũng là tính trên công điểm của từng người, công việc Thẩm Gia Dương làm có thể có được tận mười phần, hắn đi rồi, công điểm trong nhà nháy mắt liên ít đi mấy phân.
Chị dâu cả Thẩm lẫn chị dâu hai Thẩm đều đã mang thai rồi, đến cả người mang thai muộn hơn chút như chị dâu hai Thẩm, sau khi mang thai bụng cũng bắt đầu phồng lên như khối khinh khí cầu rồi, chứ chưa nói tới chị dâu hai Thẩm.
Bà lão không phải người mẹ chồng sẽ áp bức con dâu, con dâu mang thai rồi thì bà cũng cố gắng để bọn họ được nghỉ ngơi thoải mái một chút, chồng mình là đại đội trưởng, chút chuyện này thì vẫn có thể sắp xếp được.
Chỉ là làm việc nhẹ hơn thì công điểm cũng sẽ ít đi.
Cứ tính toán như vậy, trong nhà cũng chỉ còn cặp vợ chồng già, hai người bác cả Thẩm với bác hai Thẩm và Thẩm Uyển có thể kiếm được đủ công điểm, nhưng đây cũng là chuyện không còn cách nào khác để giải quyết.
Vậy nên bà lão cũng nghĩ thông suốt rồi, đợi bụng con dâu lớn hơn một chút, liền nghĩ biện pháp giúp con dâu làm việc nhẹ hơn chút nhưng công điểm cũng không hề ít, loại việc này rất thích hợp để làm, nhất là đối với phụ nữ mang thai sắp sinh rồi, cán bộ thôn có thể chiếu cố đặc biệt hơn một chút, sau đó sắp xếp mấy công việc này cho bọn họ. Còn hiện tại trước tiên chỉ có thể nhãn nhịn một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận