Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 148: Chương 148

Chương 148: Chương 148Chương 148: Chương 148
Chuong 148: Chuong 148 Dâu ngô là dâu mà dân quê thường hay dùng, ngoài ra còn còn có đậu lành, đậu phộng, vừng cũng là mấy nguyên liệu dùng để làm dầu thường hay thấy, về phần lựa chọn dùng cái gì thì phải xem lượng dự trữ nguyên liệu của nhà mình đến đâu.
Mấy tháng trước cây ngô vừa mới được thu hoạch xong, trong nhà cũng dự trữ được lượng ngô nhất định, dùng để ép lấy dầu cũng rất thích hợp.
Cho dù nhiều cây ngô cũng chẳng ép ra được bao nhiêu dầu, nhưng cũng không còn biện pháp nào khác.
Trong nhà dạo gân đây cũng không còn nguyên liệu thích hợp nào khác để ép lấy dầu được nữa. Thẩm Gia Dương cũng cảm thấy bản thân đang rảnh, vui vẻ mà nhận lấy nhiệm vụ đi ép dầu, trước khi đi quay về nói với vợ một tiếng sau đó không trì hoãn thêm một phút nào nữa mà lập tức rời khỏi đó luôn.
Thẩm Tiểu Vũ đang ngọ nguậy trên giường nghe cha nói đi ép dầu ánh mắt lập tức sáng ngời.
Ép dầu sao?
Ép dầu hay đó, trải qua nửa năm, cuối cùng cô cũng có thể lấy dầu ra được rồi.
Liên tục mấy tháng trời cô chưa mang thứ gì ra, đồ mỗi ngày lấy ra liên ít hơn rất nhiều, đồ bản thân dùng, cùng với đồ mà cha mẹ ăn, gộp lại cũng chẳng được bao nhiêu.
Cô luôn suy nghĩ không biết khi nào mới có thể lấy những thứ khác ra.
Bây giờ không phải chính là lúc để lấy sao!
Vì vậy, đợi khi Thẩm Gia Dương quay trở vê mang dầu vê phòng mẹ xong, liên nhìn thấy vợ mình đóng cửa phòng, sau đó mang ra một thùng dầu cho anh ấy xem. Thẩm Gia Dương: "...
Dầu mà Thẩm Tiểu Vũ lấy ra cũng là dâu ngô.
Còn là một chiếc thùng nhỏ.
Nói thùng thực ra cũng không đúng, nói là bình thì thích hợp hơn, bởi vì đâu mà cô lấy ra không phải thùng lớn hay bán trong siêu thị, mà là chiếc bình có thể mang bên người được.
Nhãn mác dán quanh thân bình cũng được cô xé ra rồi.
Vậy nên chiếc bình hiện ra trước mặt hai vợ chồng Thẩm Gia Dương là một bình dâu sáng rõ, đúng vậy, sáng rõ vô cùng, thông qua chiếc bình trong suốt, dâu ngô sáng bóng trong suốt bên trong nhìn lên tựa như đang phát sáng vậy.
Thẩm Gia Dương vừa đi ép dầu ở thị trấn vê, anh còn nghĩ số dầu mình mang về kia đã tốt lắm rồi, nhưng so sánh với bình dầu này ở trước mặt, sự đối lập rõ ràng đến mức người mù cũng có thể nhìn ra được. Thẩm Uyển một lời cũng không nói mà giơ dầu lên, cứ như vậy mà nhìn Thẩm Gia Dương.
Thẩm Gia Dương cũng không biết bản thân nên bày ra biểu tình gì mới được, anh tới cam lấy bình dầu mà nhìn nhìn, nhìn ở khoảng cách gân, dầu lại càng chói mắt hơn, tính tổng cân nặng mà nói còn nhiều hơn số dâu ngô mà anh vừa đi ép về vô số lần.
Anh không nhìn quá lâu, rất nhanh đã để dầu sang một bên.
Sau đó bế đứa con gái đang cong chiếc mông nhỏ lên không ngừng ngo nguậy ở trên giường lên.
Thẩm Tiểu Vũ bị bế lên ngây thơ giương mắt lên nhìn, đôi tay nhỏ vươn ra sờ mặt của Thẩm Gia Dương, miệng tự nhiên mà kêu một tiếng: "Cha-
Sau lần gọi hôm trước, bây giờ cô gọi tiếng cha lại càng rõ ràng hơn.
Tiếng gọi đây mùi sữa khiến lòng Thẩm Gia Dương như mềm nhữn ra.
Anh ôm con gái vào trong lòng nhìn nhìn, thực ra chẳng nhìn ra được gì hết, nhưng anh cảm thấy việc con gái có thể mang đồ ăn tới cho nhà mình không những thân kỳ, thi thoảng còn có cảm giác như con gái có thể lý giải được cảm giác của mình vậy.
Anh và vợ sau khi phát hiện được điểm đặc biệt của con gái, sợ rằng điểm đặc biệt của con gái có thể biểu lộ ra bên ngoài khiến người khác chú ý, kết quả địa điểm mà đồ vật xuất hiện bên người con gái trước giờ chỉ có ở trong phòng, thậm chí thời gian cũng cố định vào lúc không có ai ở trong phòng, còn vào lúc bọn họ vừa mới ngủ dậy trên giường.
Trong lúc anh đang lo lắng vì đồ xuất hiện bên người con gái quá nhiêu, không biết nên mang đồ ra ngoài cho người nhà dùng như thế nào, lương thực xuất hiện bên người đứa nhỏ bỗng chốc liền ít đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận