Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 178: Chương 178

Chương 178: Chương 178Chương 178: Chương 178
Chuong 178: Chuong 178 Lúc Thẩm Gia Dương bế lên một trong hai đứa, đôi tay bé nhỏ của nhóc bám víu lấy bả vai hắn, mắt mở to lên mà chớp chớp: "Cha, cha đoán xem con là Tiểu Tả hay là Tiểu Hữu ạ?"
Thẩm Gia Dương vốn đang vui vẻ, sắc mặt bỗng chốc trở nên khổ sở. Lại nữa hả?
Đây chính xác là trò chơi của mấy cặp sinh đôi rồi.
Chủ đề chính là "đoán xem con là al.
Hai đứa nhóc là sinh đôi cùng trứng, diện mạo lại giống nhau như đúc, ngoài tính cách khác biệt ra, nếu đứng với nhau sẽ hoàn toàn không phân biệt được ai với ai.
Nhung tinh cach thi phai bieu dat thì mới có thể nhìn ra được.
Hai anh em đứng cạnh nhau bắt người ta đoán xem ai là ai, tỷ lệ đoán sai rất cao, nếu một trong hai đứa nhỏ giả làm đối phương, vậy thì còn tăng cả mức độ khó lên rất nhiêu so với ban đầu.
Hai anh em chúng lúc còn nhỏ sẽ không làm như vậy.
Nhưng sau khi ba tuổi, bọn chúng liền thích trò này đến mức không thể kiềm chế được.
Mỗi ngày đều bắt người nhà đoán xem một trong hai là ai, trong lòng cảm thấy vui chết đi được.
Bọn chúng thực sự rất giống nhau, nói giống nhau như đúc cũng không phải là nói quá, dù là người một nhà, ban đầu cũng thường hay đùa giốn xung quanh, căn bản là không phân biệt được, hai người em trai phía đằng sau còn đặc biệt vui vẻ, bản thân cảm thấy vô cùng tu hào.
Điều này khiến cho bọn chúng càng yêu thích trò chơi này hơn. Nhiều lần như vậy, Thẩm Uyển liền cố ý không cho hai anh em bọn chúng mặc quần áo giống nhau nữa, như vậy liếc mắt một cái là có thể nhận ra được.
Chỉ là trên có chính sách, hạ có đối sách.
Hai tiểu tử kia tuy còn nhỏ nhưng lại rất thông minh. Bọn chúng không được mặc quần áo giống nhau nữa, nhưng lại lén đổi quần áo cho nhau, cứ như vậy việc Thẩm Uyển đặc biệt cho bọn chúng mặc quân áo khác nhau cũng không còn ý nghĩa gì nữa, hai đứa vẫn khiến cho người nhà nhức đầu như vậy, mà bọn chúng lại càng ngày càng thích như thế. Nhưng người lớn trong nhà không phải tất cả đều ngồi không.
Nhiều lần như vậy, người lớn cũng bắt đầu nhận ra quy luật được rồi, cũng có thể dần dần nhận ra hai đứa nhỏ.
Sau khi bọn chúng không lừa được người nhà để mà tự hào nữa, Thẩm Tá và Thẩm Hữu sẽ chuyển hướng sang người ngoài, điều này khiến cho mọi người trong nhà không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Không có cách nào khác, tuy rằng có thể phân biệt được, nhưng phải tốn rất nhiều sức mới nhận ra được.
Bọn chúng không thể lừa được người trong nhà nữa, thế là liên đi lừa người bên ngoài.
Vậy thì phải thực sự xin lỗi rồi, căn bản không thể quản xa được đến vậy, quản tốt bản thân đã là tốt lắm rồi!
Có một trò như vậy, bọn chúng chơi từ lúc ba tuổi đến bây giờ vẫn chưa ngán.
Riêng bản thân trò này, bỏ qua một bên người của nhà họ Thẩm, chỉ tôn tại hai trường hợp đặc biệt, đó là Thẩm Tiểu Vũ và Thẩm Gia Dương.
Trò này của hai em trai từ trước đến giờ chưa bao giờ lừa được Thẩm Tiểu Vũ.
Dù bọn chúng có thay đổi thành hình dạng gì, Thẩm Tiểu Vũ chỉ cần liếc mắt một cái là có thể phân biệt được hai đứa nhỏ, vì thế bọn chúng có chút không phục, suy nghĩ qua đủ loại phương pháp khác nhau, nhưng căn bản đều thất bại.
Điều này khiến cho hai anh em có chút nể phục người chị như Thẩm Tiểu Vũ, trong lòng thầm cảm thấy cô đúng là siêu cấp lợi hại.
Tương phản hoàn toàn với cô chính là Thẩm Gia Dương, thời gian ở nhà của hắn rất có hạn, dù chỉ khi nào có thời gian mới có thể trở vê nhà được, nhưng quan hệ với con trai không hề tôi, nhưng vì thời gian ở cùng con rất có hạn, cho nên hắn rất dễ nhầm lẫn giữa hai con.
Sau đó hai anh em lập tức giống như thể cá mập đánh hơi thấy mùi, nhân cơ hội này cứ liên tục dõi theo hắn.
Vậy nên mỗi lần Thẩm Gia Dương về nhà đều bị rơi vào tâm ngắm của hai đứa con trai sinh đôi, số lân hắn đoán sai luôn nhiều hơn số lần hắn đoán đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận