Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 56: Chương 56

Chương 56: Chương 56Chương 56: Chương 56
Chuong 56: Chuong 56 Khu khu, hình như có chút hơi lạc đề rồi.
Nhưng bởi vì ông nội khi đó đã dự kiến trước, bây giờ hơn mười người nhà bọn họ ở cùng một chỗ, chính là bên trong gian là lớn còn có ba phòng trống nữa, phòng đựng củi ở sân trước thu thập một chút cũng cho người ở được.
Phía bên phải nhà chính chỉ có hai vợ chồng Thẩm Gia Dương và Thẩm Uyển, nếu không cố tình lách vào, căn bản không nhìn tới được phòng của bọn họ, hơn nữa muốn đi về phía mạn phải phải đi qua nhà bếp, nếu không có nhu cầu, căn bản sẽ không có người đặc biệt đi tới chỗ bọn họ. Đây cũng là nguyên nhân khiến Thẩm Uyển an tâm hơn một chút. Cứ như vậy, từ khi phát hiện những điều kỳ lạ trên cơ thể của Thẩm Tiểu Vũ ra, mỗi lần cô ấy vào phòng đều không quên đóng cửa, có thể nói là vô cùng cảnh giác. Não Thẩm Uyển đang suy nghĩ rất nhiều, nhưng động tác trên tay vẫn không hề dừng lại.
Cảm thấy nhiệt độ ổn rồi, cô ấy nâng Thẩm Tiểu Vũ lên một chút, sau đó dùng thìa đút sữa bột cho cô uống, dù cô ấy đã rất cẩn thận rồi, nhưng sữa cuối cùng vẫn bị tràn ra ngoài.
Thẩm Uyển cho uống mấy ngụm sữa xong không khỏi mang theo chút hâm mộ nói với Thẩm Gia Dương: "Nếu có bình sữa thì tốt rồi, lúc em đi lên thị trấn phía trên thi thoảng có nhìn thấy đứa trẻ con uống nước bằng bình sữa bột, thứ đó nhìn vừa đẹp lại vừa tiện lợi, nếu có bình sữa, bé cưng uống sữa sẽ dễ dàng hơn!"
Động tác uống sữa của Thẩm Tiểu Vũ đột nhiên dừng lại.
Đúng rồi, cô có sữa bột, sao lại không có bình uống sữa được? Chuyện rõ ràng như vậy nhưng cô lại quên mất rồi, quên hoàn toàn luôn, nếu không phải Thẩm Uyển đột nhiên nhắc tới, chính cô cũng không ngờ đến thật.
Hay là do người nhỏ nên dung lượng của não cũng nhỏ theo? Chết rồi!
Số lân lấy đồ vật ra dùng của hôm nay hết mất rồi.
Ngày mai, ngày mai nhất định phải lấy được bình sữa ra, sữa bột cùng bình sữa nguyên bộ mới hoàn hảo! Thẩm Gia Dương không biết con gái mình đã quyết định được hết dụng cụ ăn uống của bản thân rồi, nhưng nghe vợ nói vậy, anh không khỏi sờ sờ chóp mũi, thổn thức nói: "Bình sữa ư, thứ đó không dễ mua được như sữa bột đâu, ôi, chưa nói đến sữa bột, đến cả bột yến mạch chúng ta còn chưa chạm tới được, bình sữa chỉ có thể vứt trong suy nghĩ mà thôi.”
Thẩm Uyển: "...
Nói cũng đúng nhỉ!
Thẩm Uyển im lặng bỏ chuyện bình sữa sang một bên. Vẫn là đừng nên tạo áp lực cho chồng cô ấy thì hơn, mấy thứ đồ như bình sữa, để lại trong suy nghĩ là được rồi.
"Anh rảnh như vậy thì ra ngoài đi dạo đi, bây giờ cũng không có việc gì, một mình em cho bé cưng uống sữa là được rôi."
Thấy chồng mình ngồi im ở một bên như vậy, Thẩm Uyển chủ động kêu anh đi ra ngoài, chồng cô ấy quan tâm cô ấy, cô ấy đương nhiên cũng phải quan tâm anhl
Thẩm Gia Dương gãi gãi đầu, không những không di ra ngoài, mà còn ngồi xuống giường, cười ha ha trả lời: "Không sao đâu, nhìn con bé này uống sữa có vẻ rất hứng thú, một mình em lo thì không được thuận tiện lắm, để anh ở bên cạnh giúp em một tay!" Thẩm Uyển nghe anh nói vậy trong lòng không khỏi vui vẻ rạo rực, thấy chồng mình chịu giúp cô một tay mấy việc lặt vặt trong nhà như vậy, cả thôn này cũng không tìm được người nào khác, mỗi lần như vậy Thẩm Uyển đều cảm giác mình nhặt được bảo bối rồi.
"Vậy được, anh giúp em nâng đầu bé cưng lên đi, để thân con bé hơi nghiêng một chút, như vậy bé cưng ăn được dễ hơn, sữa cũng sẽ không bị tràn ra ngoài nhiêu!" Thẩm Gia Dương nghe xong thì lập tức làm theo lời vợ.
Thẩm Tiểu Vũ đang được nâng đầu phía sau: Uống sữa thôi mà, sao phải bắt cô ăn cẩu lương vậy chứ? Sữa bột phối với cẩu lương, ôi, vị sao lại chua như vậy chul
Đợi đến khi Thẩm Tiểu Vũ ăn gân no thì cả nhà cũng sắp bắt đầu ăn tối rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận