Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 161: Chương 161

Chương 161: Chương 161Chương 161: Chương 161
Chuong 161: Chuong 161 Không còn cách nào khác, người vừa rời đi có quan hệ gần gũi nhất với hai người bọn họ, bọn họ có cảm giác như vậy cũng là bình thường thôi, may mà hai người cũng dan dan ổn định để mọi chuyện trở thành thói quen rồi. Ngày tháng vẫn cứ trôi qua như vậy...
Mà Thẩm Gia Dương sau khi ra khỏi nhà nửa tháng cuối cùng cũng quay trở lại rồi, lúc trở ve nhìn qua hắn dường như gây đi một chút, khiến Thẩm Uyển đau lòng không thôi.
Cũng may hắn cũng chỉ gây đi, cả người tính khí tinh thần vẫn rất tốt, mặt mày đều rất có sức sống. Hai người gần gũi với nhau vô cùng, nhưng đứa nhỏ thì không gân gũi được đến mức như vậy. Thẩm Tiểu Vũ trực tiếp bị cha mình bế đứng lên, Thẩm Gia Dương vừa bế cô vừa hỏi: "Có nhớ cha không? Ha? Có còn nhớ cha là ai không?”
Nhỏ như vậy căn bản không nhớ được gì nhiều, người không gặp mấy ngày cũng có thể quên, chứ chưa nói tới người nửa tháng chưa gặp lần nào, Thẩm Gia Dương lúc nói lời này cũng là để biểu đạt cho sự nhớ nhung của mình với con, kỳ thực hắn cũng không mong đợi nhiều lắm.
Kết quả khiến hắn ngạc nhiên sung sướng đến lơ đãng.
"Chat" Mặt hắn bi bàn tay mêm mại của đứa nhỏ vuốt ve, bên tai vang lên âm thanh quen thuộc đầy mùi sữa, kêu lên thậm chí còn rõ ràng hơn lúc trước, nhưng lại khiến cho Thẩm Gia Dương sung sướng vô cùng.
"Ôi, con gái vẫn còn nhận ra cha sao, thật sự không thể ghét con được mài"
Thẩm Uyển thấy vậy cũng vừa ngạc nhiên vừa hài lòng, không uổng cô ấy ngày đêm bám riết không tha mà nhắc tới cha bên tai đứa nhỏ, tính ra đều là công lao của cô ấy, trong lòng âm thâm mà cũng đắc ý.
Cách xa hơn nửa tháng trời, nhớ nhung Thẩm Gia Dương cũng không chỉ có vợ và con hắn. Cha mẹ anh em cũng rất nhớ hắn. Bởi vậy Thẩm Gia Dương gần gũi với vợ con một lúc thì lập tức đi tìm cha và anh em để nói chuyện. Hắn nói hết những gì mình vừa làm được, vừa học được trong vòng một tháng qua cho anh em trai cùng với cha, bọn họ tán gẫu khí thế ngất trời, phụ nữ trong nhà còn mang cho họ chút đậu phộng với lạc, cùng ăn uống chuyện trọ, thế này thì hoàn hảo miễn bàn. Lần về nhà này Thẩm Gia Dương cũng phải sắp xếp thời gian sẵn rồi.
Hôm nay trở về, ngày mai lại phải đi luôn, thời gian rất gấp gáp, vậy nên hắn phải tranh thủ từng chút thời gian một để ở bên cạnh người nhà, dù sao lần tiếp theo trở về cũng chỉ có thể vào lễ mừng năm mới.
Ngày hôm sau lúc tiễn chồng đi, trong lòng Thẩm Uyển thực sự không muốn.
Từ lúc hai người kết hôn tới bây giờ thì đây vẫn là lần đầu tiên Thẩm Gia Dương cách xa cô lâu như vậy, nhưng cô ấy thấy bản thân chồng mình thay đổi như vậy, trong lòng cũng rất yêu thích và kiên trì với công việc này như thế, cô ấy cũng không muốn làm ảnh hưởng tới hắn, cho nên chỉ có thể tạm thời để mọi chuyện ở trong lòng.
May mà có đứa nhỏ ở bên cạnh cô ấy, hơn nữa lần rời đi này bên người đứa nhỏ còn xuất hiện thứ đặc biệt giá trị, để ở nhà thì không có cách nào để dùng, cô ấy liền kêu chồng mình mang đi, thứ này trong trường hợp gấp gáp nào đó hoặc lúc có nhu cầu có thể bán đi đổi lấy tiên, như vậy cũng khiến cho cô ấy an tâm hơn rất nhiều. Hiện tại đã vào tháng một rồi, thời tiết lạnh hơn rất nhiều, vừa khô vừa lạnh, ngoài thời gian làm việc, hâu hết mọi người bây giờ sẽ ngồi trước lò sưởi, nếu quá lạnh thì trong phòng còn đặt thêm chiếc lò sưởi cho củi vào để đốt.
Vì để tiết kiệm cho nên tất cả mọi người sẽ tụ tập trong cùng một phòng.
Nhà họ Thẩm bên này liền tụ tập hết vào phòng của ông lão với bà lão, lò sưởi trong phòng bọn họ rất lớn, còn đặt một chiếc bàn nhỏ bên trên, trên bàn đặt mấy hộp kim chỉ cùng với mấy thứ đồ lặt vặt, phụ nữ trong nhà thì vây quanh bên cạnh lò sưởi, một bên lôi mấy chuyện này ra để tán gẫu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận