Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 89: Chương 89

Chương 89: Chương 89Chương 89: Chương 89
Chuong 89: Chuong 89
Nếu không phải trong siêu thị không có quá nhiều lương thực phụ, Thẩm Tiểu Vũ cũng không phải cố gắng mà chọn lựa đúng loại lương thực mỗi lần lấy ra như vậy, dù sao đã vào được đến siêu thị, không có thứ nào không phải đồ được tuyển chọn kỹ càng hết, điều này cô cũng chẳng có cách nào thay đổi được. Bây giờ Thẩm Gia Dương đưa ra quyết định như vậy, dùng thứ tốt đổi thứ kém hơn, không ngừng đổi lương thực sẽ tăng lên càng nhiêu hơn, đồng thời sẽ không gây chú ý nhiêu, thông minh hơn so với việc mỗi lần lấy ra rất nhiêu thứ đồ "xa hoa” cho mọi người trong nhà. Thẩm Gia Dương vẫn tiếp tục nói: "Đợi sau vụ thu hoạch, anh cũng nghĩ đến việc ra ngoài tìm chút việc để làm rồi, hoặc là đi tới nhà máy làm mấy công việc thời vụ cũng được, đến lúc đó mang mấy thứ đồ này về có thể nói là dùng tiền đi làm của mình để mua vê. Hai ba tháng gân đây nhất chỉ có thể cố gắng cất giữ một chút, nếu thực sự không còn cách nào để cất giữ đống đồ này thì đợi sau khi anh tìm được công việc xong thì nói tiếp."
"Được, cứ làm như vậy đi!" Thẩm Uyển nghe xong lập tức gật đầu. Nhìn đi, cô ấy đã nói là chồng cô ấy rất thông minh mà, chắc chắn có thể nghĩ ra được biện pháp tốt, không phải liền nghĩ ra được ngay saol
Hai vợ chồng bàn bạc xong, liền quyết định sẽ xử lý mọi chuyện như vậy.
Mắt thấy sắc trời hơi sáng rồi, hai người cũng không nói chuyện phiếm nữa mà rời khỏi giường. Sau một bữa được nếm ve sầu non xong, bữa cơm nhà đại đội trưởng Thẩm lại khôi phục như mọi khi, chỉ là khoảng ba ngày sau, đồ ăn trên bàn lại nhiều hơn một món, đó chính là mầm đậu tương. Đậu tương sau khi ủ được bốn ngày liền trở thành mầm đậu tương, mầm đậu tương sáng rõ chắc nịch, thân đậu vừa trắng vừa dài, nhìn vô cùng đẹp mắt, lại có vị tươi mát của riêng đậu tương, chỉ nhìn thôi cũng khiến người khác có cảm giác thèm ăn rồi.
Mầm đậu tương không nên để lâu, nhất là vào mùa hè cất giữ quá lâu sẽ có mùi thối.
Thối rồi thì sẽ không thể ăn được nữa.
Vậy nên ngay hôm sau khi làm được mầm đậu tương, món này liền lập tức được bày lên bàn ăn. Giữa trưa dùng chút dầu, xào qua cùng với mộc nhĩ, tuy không dùng quá nhiêu dầu, nhưng xào lên ăn vẫn rất ngon, dù sao bản thân mầm đậu tương cũng đã có vị rất ngon rồi, xào cùng với mộc nhĩ hương vị lại càng phong phú hơn một chút.
Đến buổi tối, vẫn là ăn cùng mầm đậu tương và mộc nhĩ. Nhưng đến tối là dùng nước luộc qua để trộn vào ăn, vị không hề giống như lúc trưa.
Mộc nhĩ này là nhặt được trên những thân cây gỗ đã chết ở trên núi sau mưa, mọc lên vừa nhiều vừa nhanh, mấy ngày trước không ít phụ nữ cùng mấy đứa nhỏ lên đó để nhặt về, dù sao bỏ qua cơ hội này sẽ không biết khi nào sẽ có lại nữa.
Núi Hồ Lô rất lớn, mấy cái cây chết trên đó không he ít.
Vậy nên ai lên đó nhặt cũng thu về được rất nhiều, loại thu hoạch như vậy mỗi năm đều chỉ có một lần. Mà hôm nay đột nhiên lại có mộc nhĩ cùng với mầm đậu tương để ăn cùng như vậy, cái bụng của người lớn được no căng, trẻ con cũng vui muốn chết, vừa có ve sầu non, vừa có mộc nhĩ mầm đậu tương, quả thực là đồ ngon nhất mà bọn họ từng được nếm qua trong hai năm gân đây.
Không những ăn ngon miệng, mầm đậu tương còn có tác dụng thanh nhiệt giải độc nữa.
Ăn vào mùa hè không thể nào tốt hơn được.
Chỉ có đồ ăn của Thẩm Tiểu Vũ là trước sau đều như nhau, cô ngoài uống sữa ra thì vẫn là uống sữa, ngoài sữa ra cô cũng không thể ăn được những thứ khác, cho dù số lương thực mà cô có cho cả thôn này ăn cũng không hết được.
Thật sự là khiến người ta đã đau lòng lại càng chua xót hơn! Mà ở mặt khác, tinh bột lúa mạch của cô mấy ngày đã bị ăn hết rồi, mà dưới con mắt của mấy người lớn như vợ chồng Thẩm Gia Dương mà nói, nhỏ như cô không ăn được gì nhiều thực sự rất đáng thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận