Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 83: Chương 83

Chương 83: Chương 83Chương 83: Chương 83
Chuong 83: Chuong 83 Sau cùng, nguyên một đĩa ve sầu non đến mấy giọt dầu còn sót lại cũng bị người ta dùng bánh bột que quẹt sạch sẽ rồi, ăn sạch vào miệng không để thừa chút nào, đến khi ăn cơm tối xong, cả nhà đều vô cùng thỏa mãn, bao gôm cả hai người già trong nhà cùng với mấy người đàn ông chỉ nấm qua một chút.
Lúc con dâu thu dọn bát đĩa, bà lão liên vẫy tay gọi mấy đứa nhỏ: "Mấy con khỉ hoang mấy đứa ăn có vui không?"
"Vui lắm al Mấy đứa nhỏ trăm miệng một lời mà trả lời.
"Tự mình vui là được rồi, không nên đi ra khoe với người ngoài biết chưa!" Bà lão cố ý nhắc nhở mấy đứa nhỏ vài câu.
Cũng may bọn trẻ tuy còn nhỏ nhưng cũng rất hiểu chuyện, đều nghe lời bà lão nói, lên tiếng xong liên bỏ chạy ra ngoài chơi.
Ăn cơm xong trời chưa tối, cũng chẳng có trò tiêu khiển gì, mấy đứa trẻ sẽ chơi ở trong thôn, người lớn thì đi tìm người quen mà tán gau, hoặc ở nhà làm mấy việc lặt vặt.
Thẩm Uyển làm việc xong thì về phòng cho bé cưng ăn, cho ăn xong lúc lấy cây quạt ra thì nghe được có người ở bên ngoài gọi cô ấy.
Cô ấy cũng không ra khỏi cửa mà tiếp tục phẩy phẩy cây quạt quạt cho bé cưng, cao giọng đáp: "Yến Tử, tôi ở đây, ngay trong phòng này, cô vào đây di
Quạt cho bé cưng là bởi vì cô ấy phát hiện bé cưng bị vây có chút kín, cho nên bé cưng dường như có chút nóng, nhìn thấy mấy điểm đỏ trên người cục cưng, có hơi giống mấy nốt rôm sảy, cô ấy có chút hốt hoảng!
Rõ ràng quân áo cô ấy mới làm cho bé cưng không hề dày mài! Không còn cách nào khác, cô ấy chỉ có thể mở quần áo của bé cưng ra một chút, bây giờ dùng quạt phẩy phẩy cho bé cưng chút gió, hy vọng mấy nốt đỏ kia sẽ máu chóng mờ đi, nếu không nhìn vào sẽ rất chướng mắt.
Thẩm Yến sau khi nghe thấy cô ấy gọi vào chưa bao lâu liên đi vào ngay lập tức, trong lòng còn bế theo đứa con trai.
Bé cưng sinh được hơn hai tháng to hơn bé cưng mới sinh được vài ngày một chút, Thẩm Yến vừa bế con đến bên giường đã đặt cậu bé xuống nằm cùng với Thẩm Tiểu Vũ.
Một đen một trắng, đối lập nhìn có chút thảm hại!
Vậy nên người làm mẹ ruột như Thẩm Yến có chút không dám nhìn thẳng.
"Cô xem tiểu nha đầu nhà cô, lại xem đứa nhỏ nhà tôi, có gì muốn nói không?" Thẩm Yến sau khi đặt con nằm bên cạnh Thẩm Tiểu Vũ xong liên thuận thế ngôi xuống bên giường, xem xét qua hai đứa nhỏ một lúc rồi đột nhiên hỏi Tham Uyen nhu vay.
Hai người họ là bạn từ nhỏ tới lớn.
Thẩm Yến rất hiểu Thẩm Uyển, Thẩm Uyển đương nhiên cũng hiểu cô ấy.
Đem dáng vẻ phản ứng của cô ấy thu vào trong mắt, thêm câu hỏi của cô ấy nữa, có gì mà không hiểu nữa chứ?
Nhưng cô ấy vẫn giả vờ không hiểu, nhịn cười nói: "Có, một lớn một nhỏ, Ngưu Đản nhà cô đã hơn hai tháng rồi, Tiểu Vũ nhà tôi mới có vài ngày tuổi thôi!"
Thẩm Yến liếc mắt cô ấy một cái: "Cô cố ý chứ gì, tôi thấy rõ ràng là một đứa trắng như cái bánh màn thâu, một đứa đen như cục than vậy, tôi không tin là cô nhìn không rat
Thẩm Uyển lần này không nhịn được nữa mà bật cười.
"Cô nói vậy có nghĩa là Ngưu Đản nhà cô không tốt à?" Thẩm Uyển nhịn cười không được, cười đến lúc nói chuyện cũng phát ra tiếng: "Tuy Ngưu Đản nhà cô không trắng, nhưng cũng không có đen như cục than đâu!"
Thẩm Yến chép chép miệng: "Cũng đen gần như vậy rồi!"
Vừa nói cô ấy vừa sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của Thẩm Tiểu Vũ, cũng không dám dùng nhiều lực, da của trẻ nhỏ vốn non nớt, da của Tiểu Vũ càng non nớt hơn, cô ấy cảm thấy bàn tay thô ráp của mình chỉ không cẩn thận một chút là có thể in lại vết trên khuôn mặt non nớt của tiểu nha đầu.
"Tiểu nha đầu nhà cháu sao mà đáng yêu quá vậy.' Thẩm Yến cẩn thận sờ soạng vài cái rồi thu tay lại, nhưng vẫn để sát lại Thẩm Tiểu Vũ nhỏ như hạt đậu: "Đúng là vừa thơm vừa mềm!"
Thẩm Tiểu Vũ: “A phu-'
Bạn cần đăng nhập để bình luận