Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 61: Chương 61

Chương 61: Chương 61Chương 61: Chương 61
Chuong 61: Chuong 61 Thẩm Uyển nghe vậy lại mim môi cười nói, cô ấy biết chị dâu hai Thẩm đối với người khác luôn luôn là như vậy, cũng rất quan tâm tới cô ấy, vậy nên không cự tuyệt, hai chị em dâu cứ vậy mà cùng nhau làm.
Loại việc này theo cách nói của chị dâu hai Thẩm thì làm đàn bà phụ nữ như họ đã trở thành thói quen rồi, bây giờ lại có hai người làm một lúc, chưa được mấy phút đã làm xong được phân nửa.
Chị dâu cả Thẩm mặc dù không làm nữa, nhưng cũng không bỏ đi, mà đứng ở một bên đợi.
Cô ta sợ một mình đi ra sẽ bị mẹ chồng nhắc nhở. Sau đó nghe hai người kia nói mấy câu xong mới chợt nhớ ra mẹ chồng vừa mới đưa đồ gì đó cho em dâu ba, không phải cô ta muốn hỏi xem em dâu ba vừa được cho thứ gì sao, bây giờ không phải chính là thời cơ đó à?
Chị dâu cả Thẩm đảo mắt, đi mấy bước tới phía sau Thẩm Uyển, thấp giọng hỏi: "Em dâu, mẹ vừa cho em cái gì vậy?”
Cô ta muốn biết cái gì liền hỏi cái đấy, trước giờ chưa từng biết khôn khéo là gì.
Chị dâu hai Thẩm nghe thấy chị dâu cả đột nhiên hỏi một câu như vậy, biểu tình lập tức ngưng lại một chút, mang theo mấy phần bất đắc dĩ, may cho bà chị dâu cả này đang ở nhà này, đổi lại là mẹ chồng, đổi lại là mấy người chị em dâu khó ở khác, cô ta không thể thư thái mà sống qua ngày được đâu.
Thẩm Uyển cũng không nghĩ nhiều như vậy, chị dâu cả hỏi, cô ấy cũng không có ý giấu diếm làm gì, liên đáp: Là tinh bột lúa mạch, mẹ nói để cho Tiểu Vũ nhà em uống, con bé còn nhỏ quá, lại không có sữa uống, không ăn những thứ khác được, nên cho em một ít tinh bột lúa mạch."
Sắc mặt chị dâu cả Thẩm có chút mỉa mai, như thể không ngờ tới câu trả lời này.
"Không uống nước cơm được hay sao, giờ có trẻ con mấy nhà được uống tinh bột lúa mạch vậy chứ? Mẹ chồng đối xử với con nhóc kia tốt thật đấy!"
Cô ta nhịn không được mà nói thâm mấy câu, nhưng cũng không tiếp tục nói gì quá đáng nữa.
Mặc dù có chút luyến tiếc tinh bột lúa mạch, nhưng cô ta cũng không cần so đo với một đứa bé sơ sinh.
Cũng bởi vì trong hầu hết tình huống cô ta còn bình tĩnh lại được chút, tuy rằng ngoài miệng chua ngoa, nhưng tâm tính cũng không đến nỗi, chị dâu hai Thẩm với Thẩm Uyển đối với một số chuyện nhỏ nhặt cũng chẳng so đo tính toán, vậy nên chị em dâu mới có thể hòa thuận mà sống chung như vậy, cơ bản là không có gì quá tồi tệt
Thẩm Uyển nghe vậy liền cười, nói xong câu “mẹ thật tốt" thì mặc cho chị dâu cả tự nói, không lên tiếng đáp trả câu nào nữa.
Sau khi rửa bát xong, lại dọn dẹp cẩn thận phòng bếp, thớt cũng lau khô ráo rồi, cô ấy xoa xoa tay, nói với chị dâu hai: "Em vê phòng trước nhé, tuy rằng đứa nhỏ ở một mình không khóc nháo gì, nhưng em vẫn có chút không được yên tâm lắm, có chuyện gì thì cứ gọi em môt tiếng nhé!"
"Được, em đi đi!" Chị dâu hai Thẩm gật đầu.
Thẩm Uyển từ phòng bếp quay về, quay về phòng mình liên phát hiện bé cưng đang tự chơi một mình bỗng phát ra tiếng ram rì nhỏ, cô ấy có chút bất động, bước nhanh đến sờ vào tã của bé cưng, quả nhiên, một tay ướt rồi! Thẩm Tiểu Vũ: Tuy rằng không phải lần đầu tiên, nhưng vẫn xấu hổ thật đấy!
Sữa lúc trước uống có thể tiêu hóa được một phần, lúc muốn đi tiểu Thẩm Uyển lại không có ở đây, cô hoàn toàn không tự chủ được bản thân mình, lại làm bẩn một khối tãi Thẩm Uyển mỉm cười đổi tã cho bé cưng, thông qua hai ngày quan sát cùng với kinh nghiệm của bản thân, cô ấy biết được bé cưng mỗi lần đi tiểu sẽ phát ra tiếng ram rì nhỏ, kéo theo sau đó là tiếng a a, rất chính xác, quả thực rất thông minh, không giống với những đứa trẻ mới sinh vài ngày!
Cho nên vừa rôi nghe âm thanh rầm rì nhỏ kia cô ấy liền đoán được ngay là bé cưng tiểu rồi. Quả nhiên là nước tiểu thật!
Bạn cần đăng nhập để bình luận