Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 156: Chương 156

Chương 156: Chương 156Chương 156: Chương 156
Chuong 156: Chuong 156 Mỗi lần có người muốn bế Thẩm Tiểu Vũ, cô đều phải giả vờ khóc đến mệt chết đi được không phải sao?
Cũng may hiệu quả không hề tồi, bằng không chính cô cũng không biết mình phải diễn đến khi nào nữal
Chuyện này đến đây coi như chấm hết rồi.
Thẩm Tiểu Vũ không cần lo lắng về chuyện này nữa, bây giờ cô lại lo lắng nhớ tới một chuyện khác, cô là một bé cưng chuyện gì cũng không làm được, mỗi ngày ngoại trừ chơi vui vẻ ra, kỳ thực cũng chẳng có chuyện gì cho cô làm. Nhưng tâm hồn của một người trưởng thành khiến cô cảm thấy mình như thể một người tàn phế vậy.
Huống hồ chi chuyện này cũng liên quan tới cha cô.
Sau khi vào tháng mười hai, cha của cô dường như rất thường xuyên phải ra ngoài, đi ra ngoài không phải để đi làm hay đi dạo quanh thôn, mà chính là đi tìm một công việc.
Trong lúc ngày mùa vẫn chưa bắt đầu, cha cô cũng từng nói qua sau khi thu hoạch vụ mùa xong sẽ tìm công việc để làm, đợi khi tìm được việc kiếm được tiền rồi, cô lấy ra bất kỳ thứ đồ gì, cha cô cũng có thể mượn cớ là do tiền kiếm được từ chính công việc của mình mà lấy ra mua.
Tuy rằng hiện tại dường như chưa cân lấy đồ gì ra cho nhà, nhưng cha cô lại không quên quyết định của chính mình, bây giờ đã liên tục ra khỏi nhà mấy ngày rồi, tạm thời vẫn chưa có kết quả gì, Thẩm Tiểu Vũ không khỏi sốt ruột thay cho cha.
Công việc của thời này cũng giống như ở thế kỷ hai mươi mốt vậy, dù không có công việc chuyên nghiệp nào nhưng cũng vẫn có thể bán sức lao động được, hoặc ở trong mấy hàng quán xá làm mấy việc vặt.
Ở thời này, chỉ cần một phần công việc thôi thì dường như cũng đã có thể chi phối được một đời người rồi, căn bản không thể muốn tìm là tìm ngay được.
Người có công việc hoặc là nhận được từ cha mẹ, hoặc là dựa vào quan hệ, hoặc là có bằng cấp hay vốn liếng nhất định, đến cả một công việc tạm thời cũng phải tranh đoạt rất gay gắt, nhân viên nội bộ vẫn được ưu tiên hơn.
Vậy nên Thẩm Tiểu Vũ thực sự có chút lo lắng, cha cô rốt cuộc sẽ tìm được công việc như thế nào, làm thế nào mà tìm được.
Tuy cô thừa nhận rằng cha cô thực sự rất thông minh, năng lực cũng không thiếu, nhưng thời này có rất nhiều hạn chế, dù làm gì cũng phải chịu hạn chế do bối cảnh thời này gây ra, cho dù có năng lực cũng chưa chắc có được thành quả gì. Để so sánh thì những người may mắn hay có quan hệ vẫn được ưu ái hơn một chút.
Cô lo lắng đợi mấy ngày rồi, cha cô ngày nào cũng quay về nhà, nhưng chưa từng nói qua chuyện này, mẹ cô vậy mà cũng không hỏi qua, nhưng so với sự sốt ruột của cô, lông mày cũng không he buông lỏng ra.
Mãi cho đến tuần giữa của tháng mười hai.
Bác gái cả nhà họ Thẩm dắt theo hai đứa con quay lại rồi, đây là những thành viên duy nhất chưa từng gặp qua Thẩm Tiểu Vũ bao giờ.
Nghe nói nhà của bác gái cả Thẩm có hơi xa một chút, số lân về nhà mẹ đẻ một năm cũng rất có hạn, lần này cũng phải rất vội vã mới quay về được.
Bác gái cả Thẩm vừa về nhà đã được mọi người hoan nghênh đón tiếp rất nông hậu.
Vật vì hiếm mà quý, người vì xa mà thơm.
Người thường ở bên cạnh mình, thời gian dài rôi sẽ không cảm thấy hiếm lạ nữa, nhưng người hàng năm mới gặp được một vài lân, thi thoảng được gặp một lần sẽ cảm thấy yêu mến, coi đối phương như quý nhân vậy.
Bởi vì bác gái cả Thẩm quay trở về rồi, lực chú ý của Thẩm Tiểu Vũ vào cha mình mới tạm thời di dời sang chỗ khác một chút, không có cách nào khác, tục ngữ có nói, ba người phụ nữ đã náo nhiệt rồi, nhà này lại có tới bốn năm người phụ nữ như vậy, đương nhiên độ náo nhiệt liên tăng lên gấp mấy lần.
Chị một câu em một câu, nói đến không ngừng lại được, hầu hết vấn đề đều quay quanh cuộc sống của bác gái cả Thẩm.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận