Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 54: Chương 54

Chương 54: Chương 54Chương 54: Chương 54
Chuong 54: Chuong 54 Kết quả, Thẩm Uyển vừa mới vào đã thấy chồng mình bế đứa con mà lắc lư qua lại, không khỏi có chút kinh ngạc di tới: 'Không phải anh kêu mệt nên muốn nghỉ ngơi một chút sao, bế con làm cái gì vậy?
Nói xong, cô ấy cũng di tới trước mắt Thẩm Gia Dương rồi, nhìn qua liên thấy đứa nhỏ trợn tròn mắt đảo qua đảo lại, trên mặt trước tiên nhận thức được đang mang theo ý cười, còn đưa tay gấp lại quần áo của đứa nhỏ, khiến cô thoải mái hơn chút.
Thẩm Gia Dương vui vẻ hớn hở mà trả lời: "Anh vừa mở mắt ra đã thấy con bé cau mày rồi, khiến bản thân giống hệt như bà cụ non vậy, vừa vặn cũng được nghỉ ngơi đủ rồi, vậy nên bế con bé đi qua đi lại, không phải con bé cũng đang rất vui sao?”
Rất vui, Trẩm Uyển cảm thấy được bé cưng nhà mình hau hết thời gian đều là rất vui vẻ.
Còn đáng yêu hơn cả khi được cô ấy bế luôn!
Về phần nhăn mặt?
Thẩm Uyển đến gần nhìn qua một chút, kết quả chỉ nhìn thấy một khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, không khỏi nói: "Không phải đói bụng đó chứ? Bé cưng mấy hôm nay chưa được ăn nhiều đồ, lúc anh đi ra khỏi nhà em cũng cho bé cưng uống một chút sữa bột rồi, nhưng cũng không nhiều lắm, chắc giờ con bé đang đói bụng đấy!"
Nói đến đây, cô ấy không nhịn được mà nói tiếp: "Vừa vặn làm xong cơm nên có sẵn nước ấm rồi, em đi chuẩn bị nước ấm pha thêm sữa bột cho bé cưng, anh đặt bé cưng trên giường đi, con bé còn nhỏ, thường xuyên bế quá cũng không tốt, đợi chút, để em đi pha nước ấm!"
Trẻ con còn nhỏ bế nhiêu quá sẽ không tốt, đây là những điêu mà Thẩm Uyển nghe mẹ của mình nói, đến cả mẹ chồng lẫn chị dâu hai Thẩm cũng đều nói như vậy, lúc này bé con còn rất hoạt bát.
Thẩm Gia Dương về phương diện này đương nhiên vợ nói thế nào anh liên nghe thế đó, thấy vợ nói xong thì đi ra chuẩn bị nước ấm, anh cẩn thận đưa Thẩm Tiểu Vũ đặt lại trên giường, còn nói một câu: “Chờ mẹ mang sữa bột cho con uống nhé!"
Thẩm Tiểu Vũ: ... Tuy vừa rồi nhăn mặt không phải do đói bụng, nhưng nói như vậy thực sự khiến cô muốn uống sữa rồi.
Được rồi, nhiệm vụ hiện tại của cô không phải ăn uống rồi ngủ sao, vậy cô cứ thoải mái mà hưởng thụ thôi, cơ hội như vậy về sau sẽ càng ngày càng ít, thừa dịp có thể hưởng thụ thì cứ quý trọng cho tốt đi.
Cứ như vậy mà thay đổi tâm tình, Thẩm Tiểu Vũ cảm thấy mình làm một đứa trẻ con không phải lúc nào cũng là buồn bực, những lúc vui vẻ cũng rất nhiều kia mài
Thẩm Uyển rất nhanh đã mang nước ấm về rồi.
Tủ đầu giường còn một bát sữa bột lúa mạch mà lúc trước Thẩm Tiểu Vũ uống, bởi vì nghĩ sau này còn phải thường xuyên sử dụng, buổi chiều cô ấy lấy một ít sữa bột đổ vào cho Thẩm Tiểu Vũ uống thì liền để lại vào.
Sau khi lấy nước ấm về xong, việc đầu tiên mà Thẩm Uyển làm vẫn là đóng cửa lại.
Đóng cửa xong rồi mới đem bình thủy đi đến vị trí tủ đầu giường, lấy sữa bột ra, đổ ra một lượng bột nhất định từ trong bát, lấy đủ sữa bột rồi mới đưa bát đặt lại tủ đầu giường, vừa đổ nước ấm vào vừa khuấy lên. Nếu có thể cô ấy cũng không muốn đề phòng người nhà giống như đề phòng trộm cướp vậy đâu, giống như việc lấy đồ ăn lúc trước, rõ ràng là có chút nguy hiểm, nhưng sau khi suy xét cẩn thận, bọn họ vẫn quyết định cầm đi. Nhưng sữa bột với đồ ăn không hề giống nhau.
Chưa nói đến sữa bột vốn là đồ ăn của bé cưng, đến mức độ đặc biệt của sữa bột cũng không có cách nào lấy ra mà không để ai nhận thấy được, cái cớ lúc trước đem đồ ăn ra vẫn còn rất mông lung, mẹ chồng đã bán tín bán nghi rồi, còn lấy sữa bột như vậy, giải thích thế nào cũng sẽ đều vô ích hết. Đến cả cung tiêu xã trên thị trấn cũng không có ai bán sữa bột, sữa bột lúa mạch cũng là loại sản phẩm hút hàng được tranh mua nhiều nhất, sữa bột thì cũng chỉ bán trong vài thành phố lớn hoặc những tỉnh thành khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận