Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 71: Chương 71

Chương 71: Chương 71Chương 71: Chương 71
Chuong 71: Chuong 71 Nhóc con Đại Bảo còn chuẩn bị thêm vài nhánh cây chuyên dùng để bắt ve sầu non, độ cứng lớn nhỏ gì cũng đều phải được lựa chọn một cách cẩn thận, tới lúc đó dùng để chọc vào nơi ở của ve sầu non, chắc chắn có thể bắt được không ít.
"Bắt ve sầu non ư?" Đại Hoa nghe vậy thần sắc sáng lên: "Vậy chúng ta cùng đi di
Cô bé đã hoàn toàn quên mất chuyện đáp ứng yêu câu ở nhà trông em của thím ba.
Mấy đứa nhỏ lúc nói chuyện hoàn toàn không khống chế được âm lượng, thanh âm đều rất lớn, thậm chí so với lúc nói chuyện bình thuong thanh am con cao hon mấy phần, về phần cuộc đối thoại của bọn họ, Thẩm Tiểu Vũ đang nằm bất động trên giường đều đã nghe được không sót từ nào rồi! -Ha ha, đồ hối lộ" tinh bột lúa mạch cũng uống rồi, còn muốn ra ngoài bắt ve sâu non sao?
Tiểu nha đầu, như vậy không tốt chút nào!
Vẫn là ở nhà với tôi đi thì hơn!
Bé cưng nhỏ tà ác đến thân còn không động đậy được nhưng cũng không muốn để tiểu nha đầu Đại Hoa kia ra ngoài rong chơi, nghĩ xong trong lòng còn phát ra âm thanh hầm hừ kỳ quái, trong mấy ngày ngắn ngủi, cô đã học được cách phun mưa + tự mình dỗ mình + bám dính lấy người khác. Vĩ đại, thật là vĩ đại!
Đáng tiếc dù Đại Hoa nghĩ như vậy, Đại Bảo lại không hê đồng ý! "Không được." Thẩm Đại Bảo lập tức cự tuyệt lời đê nghị của em gái, còn giáo huấn: "Không phải em nhận lời thím ba ở nhà trông coi em gái rồi sao? Sao có thể theo bọn anh đi được? Ngoan, em với Nhị Hoa ở lại trông nhà trông em đi, đợi anh với Nhị Bảo mang được đồ về, đến lúc đó sẽ kêu bà nội cùng làm cho chúng ta ăn!" Thẩm Tiểu Vũ: Võỗ tay, anh bạn Thẩm Đại Bảo đúng là người có nguyên tắc, đúng là đứa nhỏ tốt có lập trường kiên định!
Bị anh trai nhắc nhở cho tỉnh, Thẩm Đại Hoa liền có chút do dự, Nhị Hoa cũng không nguyện ý ở nhà một mình, nếu chị gái đi rồi sẽ chỉ còn lại một mình cô bé thôi, nghĩ đến đây, cô bé liên có chút lo lắng mà kéo tay chị gái.
Cuối cùng Thẩm Đại Hoa vẫn là thỏa hiệp mà nghe lời, nắm tay lại, có chút không cam lòng nói: "Vậy được thôi, hai người cứ đi bắt đi, nhớ lấy cả phần của em với Nhị Hoa về!"
Nhị Hoa không khỏi thở phào nhẹ nhõm, tốt quá rồi, cô bé không phải ở nhà một mình nữa.
"Vậy được, anh chỉ tới để nói với em một tiếng thôi, anh với Tiểu Bảo ra ngoài đây, đi muộn ve sầu non sẽ bị người ta bắt mất đó." Cho dù bắt ve sâu non thì cũng cân có kỹ năng.
Những nơi có nhiều cây cối thường cũng có rất nhiều ve sâu non.
Hơn nữa đi bắt nhiều rồi thường sẽ có nhiêu kinh nghiệm hơn, có thể phán đoán ra hang nào có hang nào không, mấy đứa nhỏ trong thôn thường tới đó chơi, đối với loại kỹ năng này tốt khỏi bàn.
Cơ hội tốt như vậy, đương nhiên không chỉ có mấy anh em bọn họ tới, nhiều đứa trẻ trong thôn cũng sẽ đi, mọi người đều có ý thức cạnh tranh, ai bắt được nhiêu sẽ có được ánh mắt hâm mộ cùng khích lệ của mấy đứa trẻ khác. Thẩm Đại Bảo vội lắm rồi.
Sau khi nói với hai em gái xong, cậu liên bảo em trai nhanh chóng chạy ra cửa. Thẩm Nhị Bảo từng bước không rời mà theo sát anh trai.
Bọn họ vừa chạy được vài bước thì Đại Hoa đột nhiên gọi to.
"Đợi một chút!" Trong lúc Đại Bảo đang khó hiểu mà quay lại nhìn, Đại Hoa liền đi tới: "Anh ở đây đợi em một chút."
Nói xong bỏ chạy vê phòng, lúc trở ra, tay còn bưng một cái bát, bên trong là tinh bột lúa mạch mà ban nãy hai chị em uống vẫn còn thừa lại, cô bé đưa bát cho Đại Bảo với Nhị Bảo: "Đây là đồ thím ba cho em với Nhị Hoa, vừa roi anh nói sẽ đem ve sầu non về cho bọn em ăn, nên bọn em cho anh với Nhị Bảo cùng uống tỉnh bột lúa mạch."
Đại Bảo có chút kinh ngạc, ánh mắt Nhị Bảo cũng dính chặt vào bát rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận