Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 386: Chương 386

Chương 386: Chương 386Chương 386: Chương 386
Chuong 386: Chuong 386 Bọn họ sau khi cất cặp sách đi đã lập tức chạy ra ngoài chơi rồi.
Kết quả lân này chạy ra ngoài chưa được bao lâu, Thẩm Hữu đã chạy quay về.
Cậu bé đứng trước cửa lớn, thò đầu vào bên trong gọi Thẩm Tiểu Vũ: “Chị, chị mau ra đây xem đi, cha mua xe đạp vê rồi, em muốn nói với chị một tiếng thôi, em phải quay lại ngồi xe đạp rồi ạ."
Gọi xong cậu bé đã chạy di rồi.
Chỉ còn lại Thẩm Tiểu Vũ với hai người chị dâu đang ở một chỗ mà quay ra nhìn nhau.
Thực ra mấy ngày trước Thẩm Tiểu Vũ có nghe cha mình chợt nói muốn mua xe đạp ve rồi, chỉ là không ngờ tốc độ của ông ấy lại nhanh như vậy, sau khi nhận thức được rồi thì nói với hai người chị dâu: "... Chúng ta cũng quay về mà xem nhé?"
Ngô Thanh đáp: "Đi chứ, chúng ta cùng quay ve nhìn thử xem đi!" Cho dù là hiện tại, ở dưới thôn cũng chẳng có mấy nhà có xe đạp, đến cả nhà cô ấy cũng không có. Nhưng trước khi cô ấy được gả vào nhà chồng đã có nhà mới rồi, sau khi cô ấy gả vào còn được tặng thêm một cái máy khâu, nhiêu đó đối với Ngô Thanh đã là tốt lắm rồi.
Dù bây giờ cưới vợ vê có thịnh hành thuật ngữ tam chuyển nhất hưởng, nhưng trên thực tế số nhà có được điều trên chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
[Chú thích Tam chuyển nhất hưởng: hay còn gọi là "tứ đại kiện”, là một danh từ được dùng sau thập niên 50 của thế kỉ XX ở Trung Quốc, dùng để chỉ bốn vật dụng do nhà nước sản xuất và được các gia đình mong muốn có được lúc đó. Bốn vật dụng đó là: đài radio (thường của hãng Hồng Tinh hoặc hãng Hồng Đăng), xe đạp (thường là xe Phượng Hoàng, xe Vĩnh Cửu hoặc xe Phi Cáp), máy may (thường của hãng Phi Nhân hoặc hãng Hùng Miêu (Gấu Trúc)) và đồng hồ đeo tay (thường của hãng Thượng Hải).'Tam chuyển" tức 3 thứ có vòng quay chuyển động là xe đạp (có vòng quay bánh xe), máy may (có vòng quay tay quay, đường chỉ) và đồng hồ (có vòng quay của các kim đồng hồ); còn "nhất hưởng" là 1 thứ có tiếng vọng, tiếng vang, tức chỉ đài radio. ]
Máy thu thanh, đồng hồ, máy may, dù là món nào trong số những món trên, đối với những người phụ nữ đi lấy chông mà nói đều là những của hồi môn không hề tồi, trong đó máy may cùng với xe đạp là loại được ưa chuộng nhất.
Dù sao ở nông thôn này, khả năng sử dụng của máy may là rất cao. Mà có được chiếc xe đạp, không những thuận tiện cho việc đi đây đó, đây vẫn là một món đồ có được thì rất đáng để tự hào.
Hiện tại nhà Thẩm Gia Dương đã mua một chiếc xe đạp quay về, mấy đứa nhỏ nhà ho đương nhiên là rất vui rồi.
Thẩm Tiểu Vũ với hai người chị dâu sau khi ra ngoài lập tức nhìn thấy cha cô đang đạp xe đạp hướng về phía bên này.
Mỗi đứa nhỏ ngồi riêng biệt ở đầu xe và sau xe, đợi sau khi đi vê phía trước được một đoạn rồi, mấy đứa nhỏ khác lại chạy đến cạnh xe mà ồn ào đòi hai đứa nhỏ trên xe đi xuống để thay đổi người được ngồi lên đó.
Cha cô cũng không ngại phiền, liên dừng xe lại để thay đổi người.
Mà ngoài mấy thiếu niên nhỏ nhà mình ra, mấy đứa nhỏ khác trong thôn nhìn thấy được xe đạp cũng nhịn không được mà chạy theo. Chỉ trong chốc lát, Thẩm Gia Dương đã đạp xe đạp chạy đến cửa nhà cũ ở bên này rồi.
Sau khi nhìn thấy con gái đang đứng ở cửa, Thẩm Gia Dương dùng hai chân chống xuống cho xe đạp dừng lại, mặt mỉm cười mà hỏi: "Tiểu Vũ, con có muốn học cách di xe đạp một chút không? Cha sẽ dạy con, đơn giản lắm!" Thẩm Tiểu Vũ mười lăm tuổi dù có chút mảnh khảnh, nhưng thân hình khá cao chứ không hề thấp.
Cũng phải khoảng một mét sáu lãm.
Thẩm Tiểu Vũ cảm thấy bản thân vẫn còn có thể cao tiếp, dựa vào việc này, dù sau này có không cao được đến một mét bảy thì cũng phải cao đến khoảng một mét sáu tám, đời trước cô rất cao, khoảng một mét bảy mươi hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận