Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 232: Chương 232

Chương 232: Chương 232Chương 232: Chương 232
Chuong 232: Chuong 232 Mọi người trong lòng đều có chút kinh ngạc, đây là lần đầu tiên nhìn thấy tiểu nha đầu nhà mình phải ăn mắng như vậy, nhưng lại là bị chính mẹ mình là Thẩm Uyển mắng, trong đầu không khỏi hiện lên nhiêu câu hỏi.
Thẩm Uyển liền giải thích qua chuyện vừa roi một cách đơn giản, thanh âm vẫn phải cố gắng mà đè nén thật thấp lại.
Bởi vì vừa rồi số người đeo Hồng phù hiệu trên tay áo kia đi kiểm tra có tổng cộng sáu người, phân tán ra khá đều đặn, vậy nên cô ấy thực sự không nhận ra được lúc Thẩm Tiểu Vũ chủ động xông lên phía trước, bây giờ Thẩm Uyển nói như vậy, thực sự có chút bất đắc dĩ mà chép chép miệng.
Tiểu nha đầu này bình thường ngoan ngoãn nghe lời như vậy, không ngờ có ngày lá gan lại lớn đến thế!
Vì vậy Thẩm Tiểu Vũ lúc bị người nhà liên tiếp nói mấy câu, cô cũng ngoan ngoãn không nói lại gì.
Chỉ có ông lão lúc cô được buông tha rồi mới gọi cô lại, lúc này Thẩm Tiểu Vũ còn tưởng mình sẽ bị ai mắng thêm nữa, nhưng đột nhiên ngoài ý muốn mà nhận được lời khích lệ của ông nội.
Ông lão còn cố ý làm một tư thế ra vẻ giữ bí mật với Thẩm Tiểu Vũ. Thẩm Tiểu Vũ nhìn qua là có thể hiểu được, ông nội nhà mình chắc chắn đã đoán được bản thân cô chạy lên phía trước là để làm cái gì.
Trong lòng cô biết ông nội nhà mình rất lợi hại rồi, đối với việc ông nội có thể đoán ra được việc kia thì Thẩm Tiểu Vũ hoàn toàn không có chút ngạc nhiên nào.
Lúc này cô cũng cười cười rồi làm tư thế giữ bí mật với ông nội như vậy.
Hai ông cháu cùng cười với nhau, hết cả thảy sau đó đều không nói thêm gì nữa.
Sau khi mấy người đeo Hồng phụ hiệu đi khảo sát qua, những người trong thôn cuối cùng cũng hiểu được tình hình đang nghiêm trọng đến mức nào, vậy nên cơ bản bây giờ mỗi một câu người dân trong thôn nói ra hâu như đều là câu nói của chủ tịch nước mà bọn họ học thuộc trong sách.
Nhưng hau hết mọi người vẫn chưa quen được với chuyện này. Nhưng tình hình vẫn mạnh hơn con người, ít nhất khi có tin đồn truyên tới, vì để tránh những lúc quan trọng lại bị xích lại, mọi người dù có không quen thì vẫn đều kiên trì, cứ vậy thường thường sẽ ôn lại nội dung đã học một lần, cũng sẽ không sợ cảnh có người đi tới kiểm tra nữa.
Từ miệng mấy người bị mang đi giáo huấn sau khi biết những gì bọn họ phải trải qua rồi, thực sự không còn ai muốn bị mang đi 'phạt công khai" nữa.
Mà sau hôm kiểm tra, Ngô Mẫn cùng với chồng cô ấy liền mang theo một ít trứng gà đi đến cửa, chính là muốn cảm ơn sự trợ giúp của Thẩm Tiểu Vũ hôm đó, người ta đã giúp mình như vậy thì nên cảm ơn một chút, Ngô Mẫn vẫn luôn cảm thấy khó chịu trong lòng vì chưa cảm ơn, lúc này mới có cơ hội đi đến tận nhà.
Cũng nhờ sau khi bọn họ đi đến, mấy người nhà họ Thẩm hôm qua mới mắng cho Thẩm Tiểu Vũ một trận, bây giờ mới biết được đứa nhỏ nhà mình hôm qua đã làm gì, từng người một không ai dám nói gì nữa mà thẹn thùng trân trối. Ngoài kinh ngạc trước sự gan dạ của cô ra, còn bị việc cô dám ở trước mặt người đeo Hồng phù hiệu nhắc bài cho người khác làm cho kinh sợ.
Vê phương diện khác thì cũng không nghĩ cô có thể thuộc được lời trích dẫn từ chủ tịch nước đến vậy, tuy mỗi ngày đều có thể nhìn thấy cô cầm Hồng Bảo Thư để đọc, nhưng thực sự có ít người biết được cô lại học tốt đến vậy, dù sao người trong nhà cũng không thể luôn đi kiểm tra cô được!
Vậy nên vài ngày kế tiếp trong nhà thi thoảng sẽ có người kêu cô nhắc một vài lời trích, nhắc đi nhắc lại, người lớn liên phát hiện, bọn họ vậy mà lại không bằng một nha đầu sáu tuổi.
Chính xác hơn mà nói thì bọn họ còn không thuộc kỹ bằng một tiểu nha đầu.
Thực sự là có chút đả kích. Nhưng chuyện này ngược lại khiến mọi người không phục, làm cho họ mỗi ngày đều muốn nhớ kỹ hơn nội dung trong Hồng Bào Thư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận