Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 303: Chương 303

Chương 303: Chương 303Chương 303: Chương 303
Chuong 303: Chuong 303 Vì vậy đợi đến hôm sau, Thẩm Tiểu Vũ vô cùng hoạt bát mà chạy đến phòng bếp, vô cùng chủ động mà tỏ vẻ muốn nấu xương ống, người lớn vẫn nghĩ xương ống cũng không phải thứ gì quá đáng giá, lại đến thời gian học nấu ăn rồi, lại muốn tự mình nấu cũng là bình thường.
Vậy nên xương ống cứ vậy mà dễ dàng rơi vào tay Thẩm Tiểu Vũ.
Cô rửa tay chuẩn bị một phen, cuối cùng cũng thành công nấu được một bữa cơm.
Nước canh hầm xương được chan đều lên sợi mỳ, ăn ngon đến mức có thể nuốt luôn cả đầu lưỡi rồi. Sau khi ăn xong, nguyên một bát nước canh lớn đều được hup hết, quả thực ăn vừa ngon vừa thỏa mãn.
"Ngon quá, lúc nào lên trấn sẽ phải trên mua thịt, chỗ xương ống này cũng rất rẻ, về sau có cơ hội phải mua nhiều xương ống vê ăn mới được!" Thẩm Gia Dương không hề keo kiệt mà dốc sức cho con gái mình.
Đường Kế An yên lặng gật đầu, đây là chuyện đương nhiên rồi!
Mà Thẩm Tiểu Vũ đối với kết quả này cũng rất hài lòng.
Nhận thấy chưa đến mười ngày là tới năm mới rồi, chuyện phải làm trong nhà lập tức nhiều lên không biết bao nhiêu, phải quét tước dọn dẹp trong ngoài nhà một lần, sau đó đi xử lý thịt được nhận về. [Chú thích: Quét tước: quét cho sạch rác, bụi. |
Thịt heo được phát tổng cộng có ba phần, phần thứ nhất sẽ làm thịt hun khói, phần thứ hai làm một ít lạp xưởng, cuối cùng còn khoảng một cân, để đến năm mới sẽ bỏ ra nấu ăn, dù sao mùa đông thời tiết rất lạnh, thịt tươi sống để lâu một chút cũng sẽ không sợ bị hỏng. Hom nay trong lúc làm thịt hun khói và lạp xưởng, trong nhà tràn ngập mùi thịt thơm đến chết người.
Không chỉ riêng nhà mình làm, mà những nhà khác trong thôn cũng đang chuẩn bị cho năm mới.
Mà ngoài chuẩn bị những thứ cơ bản này ra, còn phải chuẩn bị đi đến trấn trên. Trong nhà còn ít phiếu nếu không dùng đến sẽ bị het hạn, bà lão định dùng hết số phiếu kia luôn, ngoài vải vóc ra, còn phải đến Cung tiêu xã mua ít đồ cần thiết cho năm mới nữa.
Mà Đường Kế An có người cô ruột ở phía xa thủ đô gửi cho bọc đồ, cậu phải lên trấn trên một chuyến để lấy, vậy nên đi cùng với Thẩm Uyển và bà lão lên trấn trên, còn có thêm Đường Kế An và Thẩm Tiểu Vũ.
Đường Kế An đi theo là để lấy bọc đồ của mình.
Thẩm Tiểu Vũ là bởi vì không làm âm ï chút nào, dẫn theo cô không cân lo lắng xảy ra chuyện gì hết, bản thân cô cũng luôn bám lấy người lớn, hơn nữa Đường Kế An muốn dắt vợ đi cùng, vậy nên cứ vậy mà di với nhau.
Khoảng cách lần trước mà Thẩm Tiểu Vũ đi lên trấn trên cũng cách lúc này một thời gian dài rồi.
Lần này đi lên trấn trên, cô phát hiện trấn trên đã có rất nhiều thay đổi.
Ven đường trên tường đều sơn rất nhiều chữ to.
Mấy chữ to này đều là khẩu hiệu để quảng cáo.
Tham ô và lãng phí là một tội lớn! Đả đảo Đảng câm quyền tư bản chủ nghĩa!
Không sợ khổ, không sợ chết, không vì danh, không vì nghĩa... Mấy loại quảng cáo hô hào cùng với khẩu hiệu như vậy, ở trấn trên đều có thể tùy ý bắt gặp được. Tổng thể của cả trấn trên dường như được cấu tạo thành từ bốn màu đen tro lục lam, dựa vào thị giác của con người thì có thể thấy được toàn bộ mọi chỗ ở đây đều ngả một màu trâm buồn, lúc trước thi thoảng còn thấy được một vài nơi trông khá tươi sáng.
Đến cả người đi trên đường cũng khiến cho người ta có cảm giác vội vàng.
Hơn nữa rất nhiêu người đi đường đều cúi đầu, thậm chí đến cả nói chuyện cũng chẳng nói với nhau vài câu.
Ở trên đường thi thoảng còn nhìn thấy người mang theo Hồng phù hiệu trên tay mà đi. Mỗi khi ánh mắt của người đeo Hồng phù hiệu lướt qua, người bị nhìn thấy liên theo bản năng mà hồi hộp không chịu được.
Không khí của cả trấn trên vừa cứng ngắc mà vừa khẩn trương. Thi thoảng Thẩm Tiểu Vũ sẽ nghe được có người nói chuyện, những người này nói câu nào cũng phải mang theo những câu trích của chủ tịch.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận