Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 502: Chương 502

Chương 502: Chương 502Chương 502: Chương 502
Chuong 502: Chuong 502 Nhưng có những thứ vẫn không thay đổi được, ví dụ như con mèo béo này.
Vẫn giống như đời trước đó là được vợ anh nhặt vê.
Nghe xong lời giải thích của Đường Kế An, Thẩm Tiểu Vũ vừa có chút buồn cười vừa có chút bất đắc dĩ, chỉ có thể lặp lại lần nữa: "Em nói là chúng ta sắp tốt nghiệp rồi, những người làm trong công ty của anh có tiếp tục làm ở đó không hay là đi làm chỗ khác theo sự phân phối của đại học?"
Đúng vậy, hiện tại cô với Đường Kế An đã là sinh viên năm tư rồi, hơn nữa hiện tại đang ở học kỳ cuối, không ít sinh viên của đại học liên bắt đầu trở nên bận rộn.
Vừa phải tốt nghiệp vừa phải tìm một công việc để làm sau khi tốt nghiệp.
Công ty mà cô nói chính là công ty mà Đường Kế An gây dựng lên vào năm ba đại học.
Khi ấy chính sách của quốc gia bắt đầu được khai mở, kinh tế cá nhân được hợp pháp hóa, anh liền nhanh chóng mở một công ty. Thực ra nói là công ty, nhưng chính xác hơn thì là một phòng làm việc.
Người làm ở đó cũng không có nhiều, hơn phân nửa đều là bạn học mà Đường Kế An dẫn về, một nửa còn lại là những người được tuyển vào trong một năm qua. Hiện tại tổng cộng cũng không quá hai mươi người.
Dù gì cũng sắp tốt nghiệp rồi, Thẩm Tiểu Vũ cảm thấy công ty chắc chắn sẽ có một phen thay đổi.
Dù sao thời này không phải ai cũng nguyện ý tự mình xây dựng sự nghiệp.
Hơn nữa trước mắt cũng không phải thời kỳ phát triển của máy tính với tốc độ cao, dốc sức vào một tiền đồ không rõ ràng, tuyển dụng của đại học Bắc Kinh thực sự rất tốt, dù không phải quá tốt nhưng vẫn là công việc ổn định. Vậy nên Thẩm Tiểu Vũ mới hỏi như vậy.
Đường Kế An không khỏi cười cười: 'À, chuyện này em không cần lo lắng đâu, vẫn có người đi, nhưng chỉ có vài người mà thôi, hâu hết mọi người vẫn sẽ nguyện ý theo anh."
Thẩm Tiểu Vũ biết anh không phải mạnh miệng, nghe vậy cũng thấy an tâm hơn.
Hai người lúc nói chuyện đã vào trong nhà chính rồi, hai vợ chồng Thẩm Gia Dương và Thẩm Uyển đang ở trong đó.
Thẩm Gia Dương vì chuyện công việc nên không thường xuyên ở nhà.
Sự nghiệp của hắn chuyển lên thủ đô từ lúc Thẩm Tiểu Vũ lên năm ba đại học, hiện tại đã xây được nên móng rất tốt rôi, hơn phân nửa thời gian đều khá bận rộn, nhưng chỉ cần không bận biu công việc, hắn sẽ ở nhà cùng với vợ mình. Thẩm Uyển cũng như vậy.
Cuộc sống của cô ấy trôi qua vô cùng thoải mái và vừa ý, trong nhà lại không thiếu tiền, vậy nên cô ấy không nhất thiết phải đi tìm việc. Khi rảnh rỗi cô ấy sẽ đi học thứ gì đó, thế nên thi thoảng sẽ tới đại học học qua vài khóa học, dù ở một mình cũng cảm thấy rất vui vẻ.
Lúc Thẩm Tiểu Vũ và Đường Kế An đi vào nhà chính, Thẩm Uyển đang hâm một ít canh đậu xanh.
Nhìn thấy hai người bọn họ, lúc này mới cười vẫy tay: "Mau tới đây đi, mẹ vừa mới hâm canh đậu xanh xong, mau tới húp một chút di
Hai nguoi bat dau hup canh dau xanh, tùy tiện tìm một nơi để ngồi xuống.
Thẩm Tiểu Vũ cũng không ném mèo ra chỗ khác, đặt nó trên đùi mình, Đậu Tương nằm rất ngoan ngoãn, năm trên đùi cô không cựa quậy gì, được cô xoa nên hơi buồn ngủ.
'Sao chưa gì mà hai đứa đã quay về rôi?" Thẩm Uyển còn có chút buồn bực: "Tiểu Tả không quay về chung sao?"
Bọn họ học cùng trường với nhau, lúc về cũng sẽ cùng quay về, đương nhiên phải hỏi người chưa về kia rồi.
Thẩm Tiểu Vũ đáp lời: "À, em ấy nói còn phải nghiên cứu vài vấn đề với giảng viên, vậy nên tuân này sẽ không quay ve nhà đâu ạ."
Thẩm Uyển nghe vậy cũng không biết nên vui hay buồn: “Yêu học tập là chuyện tốt, nhưng Tiểu Tả không phải là yêu học tập quá mức rồi sao? Thăng bé thực sự bận rộn đến mức đó sao?"
Đây không còn là lân đầu tiên nữa rồi.
Thẩm Tiểu Vũ cũng có chút cảm khái, khoe khoang một chút mà nói, bản thân cô cũng là sinh viên giỏi giang về mọi mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận