Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 53: Chương 53

Chương 53: Chương 53Chương 53: Chương 53
Chuong 53: Chuong 53 Hành động như vậy khiến cho Thẩm Gia Dương nhịn không được mà lộ ra ý cười, trực tiếp nắm lấy cánh tay nhỏ bé của Thẩm Tiểu Vũ, tay kia thì gõ vào trán của cô. "Con đang làm cái gì vậy? Sao còn tới đây phun mưa vậy?”
Thẩm Tiểu Vũ đang phun mua: Cô chỉ biểu đạt bản thân đang buồn bực thôi mà, phun mưa hoàn toàn là kỹ năng bị động thôi!
Nếu không phải Thẩm Gia Dương nhắc tới, chính cô cũng không nhận thức được mình đang phun mưa.
Như này mất hình tượng quái Thẩm Tiểu Vũ lập tức khống chế bản thân dừng lại, lại có chút phát hiện đáng xấu hổ, vừa rồi hình như cô vô tình để lại chút nước miếng, cảm giác khóe miệng có hơi ẩm ướt.
A, ai đó khiến cô chết ngay tại chỗ đi!
Dù hai ngày nay từng có tình huống còn xấu hổ hơn như vậy, ví dụ như nước tiểu chảy từ từ, chuyện này dù cô có khống chế thế nào cũng không nổi, nhưng mấy tình huống này bình thường đều có Trâm Uyển tới giúp cô, cô nhịn một chút vẫn có thể chấp nhận được.
Nhưng Thẩm Gia Dương thì lại không giống vậy.
Đối với người kiếp trước chưa từng tiếp xúc qua nam trưởng bối mà nói, tuổi của Thẩm Gia Dương tuy không lớn hơn tuổi kiếp trước của cô, nhưng kiếp này dù gì cũng là cha nuôi của cô, chuyện này không thể nghi ngờ được, hơn nữa anh cũng cho cô được sự quan tâm chăm sóc của một người cha. Khiến cho một người trưởng thành trong hình dáng một đứa trẻ như cô trong mắt mọi người sẽ không có gì quá kỳ lạ, chảy nước miếng cũng là một trong số đó.
Nhất là khi bây giờ trong phòng chỉ có hai người bọn họ.
Ở chung một chỗ như thế này khiến cho Thẩm Tiểu Vũ vô ý thức mà nhạy cảm hơn một chút.
"Hả?" Thẩm Gia Dương không biết đứa nhỏ này còn có biểu cảm phong phú như vậy, sau khi nghe anh nói xong, bé cưng liền trưng ra khuôn mặt nhăn nhó tựa như một bà lão, anh thực sự rất kinh ngạc, ngũ quan nhanh chóng chen vào cùng một ch6l
Vốn dĩ sau khi tỉnh lại anh liền đổi tư thế nằm ngửa sang nằm nghiêng, lúc này nhịn không được mà ngồi dậy, sau đó quay sang bế Thẩm Tiểu Vũ lên, lúc bế rất chú ý tới những kỹ xảo khi bế trẻ mà vợ mình từng nhắc qua, đứa nhỏ mới sinh chưa được bao lâu rất mâm yếu, lúc ôm phải đỡ ở phần cổ.
Bởi vậy cho dù tư thế của anh nhìn thoáng qua có chút cứng ngắc, nhưng vẫn luôn chú ý từ những phương diện nhỏ nhất.
Ít nhất thì Thẩm Tiểu Vũ đang được bế lên cũng không cảm thấy quá khó chịu.
"Sao lại như vậy?” Thẩm Gia Dương sau khi đặt đứa nhỏ mà đi xuống giường, liền bế đứa nhỏ thong thả bước đi, làm như vậy là bởi vì vợ anh từng nói rằng bé con rất thích được am như thế.
Anh vừa thong thả đi vừa để ý đến biến hóa trong biểu cảm của đứa nhỏ anh đang bế, miệng phát ra âm thanh ríu rít để đùa giỡn với cô: "Con buồn cái gì chứ? Nhìn cặp chân mày nhỏ của con mà xem, sắp nhăn đến nỗi kẹp chết được cả ruồi rồi, mau cười đi, cười cho cha xem nào!"
Thẩm Tiểu Vũ: ... Được thôi.
Dù sao cha đã đùa với cô vậy rồi, cô cũng không để cha mất thể diện được! Về phần tuổi tác, đây vốn là chuyện không có cách giải quyết, có thể cứu vớt được một mạng đã nên cảm ơn trời đất rồi, chưa nói tới chuyện lúc cô nhặt lại được mạng còn mang cả một siêu thị bên mình nữa, không nhiều khủng hoảng như vậy sẽ không biết thỏa mãn.
Thẩm Gia Dương thấy đứa nhỏ mình vừa trêu đã bật cười, còn cười rất đáng yêu, trong lòng không khỏi dâng lên một cảm giác thỏa mãn mãnh liệt như vừa đạt được thành tựu gì đó vậy, hèn gì vợ anh lại thích trêu đùa với đứa nhỏ như vậy, còn hay nói bé con rất ngoan, đến người đàn ông nhìn thấy đứa nhỏ cười lên đáng yêu nhu thuận như vậy, tâm cũng muốn mềm như nước luôn rồi. Lúc này Thẩm Uyển đẩy cửa tiến vào.
Cơm tối được nấu rất đơn giản, cô ấy làm sắp xong thì lập tức đi tới đây, không thể để bản thân lúc nào cũng không yên lòng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận