Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 160: Chương 160

Chương 160: Chương 160Chương 160: Chương 160
Chuong 160: Chuong 160 Trước tiên tích lũy kinh nghiệm nhiêu năm rồi, đợi đến lúc thích hợp, tích góp được nhiều điều, so với những người vụng về luống cuống vẫn có nhiều cơ hội hơn, cơ hội này do chính hắn nắm lấy được.
Thật là lợi hại quá đi!
Thẩm Gia Dương nói với vợ một hồi lâu, tâm tình cũng bình ổn hơn rồi, hai tay đan vào nhau đặt ra sau đầu cười nói: "Hiện tại chuyện đó cũng hơi xa rồi, từ từ mà tiến tới vậy!
Thẩm Uyển từ đầu đến cuối đều cười lên mà nghe, vô cùng ủng hộ ý tưởng của chồng mình, thậm chí còn có chút sùng bái, cô ấy còn cảm thấy toàn thân chông mình tựa như đang phát sáng lên vậy, cả người tràn ngập mị lực.
Chỉ cân như vậy thôi cô ấy cũng hiểu được chồng mình thích công việc này của bản thân đến mức nào rồi. Nếu như vậy thì cô ấy chỉ việc vô tư mà ủng hộ anh là được rồi!
"Anh chắc chắn sẽ thành công." Thẩm Uyển đưa tay ra sờ sờ mấy cọng râu lởm chởm của Thẩm Gia Dương, đối với chí hướng của chồng mình thì cô không có chút hoài nghi nào.
Thẩm Gia Dương nghe vậy thì bỏ tay từ sau đầu xuống kéo Thẩm Uyển tới gần, trong lúc Thẩm Uyển ngạc nhiên kêu lên một tiếng ngã vào người hắn, Thẩm Gia Dương liền ôm lấy cô, không chút e lệ nào mà hôn lên mặt cô ấy một cái, sau đó từ từ chậm rãi nói: "Vợ ơi, em tốt quát"
Thẩm Tiểu Vũ: "..."
Cơm chó tới một cách thật bất ngời
Nghe giọng mẹ mình mang theo chút xấu hổ mà mắng cha mấy câu, đứa nhỏ ở bên cạnh đã lớn hơn rất nhiều, vậy nên không thể làm gương xấu cho đứa nhỏ, Thẩm Tiểu Vũ là một đứa trẻ tâm tựa như nước vậy.
Bổn bé cưng này giờ là người vô hình rồi, không cân quan tâm tới cô làm gì đâu, thật sự đó!
Nhưng mấy câu cha vừa nói cứ lăn lộn trong thâm tâm Thẩm Tiểu Vũ mấy lần, nghĩ xem bản thân có thể giúp được gì trong chuyện vừa rồi không, nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng cô cũng nghĩ ra được rồi.
Cha cô không phải nói rằng sau khi học được căn bản sẽ đi nhận thây sao, chuyện nhận thay chính là chuyện nghiêm túc, hơn nữa muốn nhận thầy thì phải dâng lễ, lễ càng lớn thì thây dạy sẽ càng coi trọng hơn, cô nghĩ tới nghĩ lui thì cảm thấy bản thân chỉ có thể giúp ích được trong chuyện này thôi. Đợi đến khi có cơ hội rồi, cô sẽ lấy ra chút quà dẫn lễ cho cha.
Thẩm Gia Dương sau khi dính lấy vợ được một lúc, thần sắc liên thu lại, mang theo chút áy náy mà mở miệng: "Vợ ơi, hai ngày nữa anh phải ra ngoài làm việc rồi, vậy nên khoảng thời gian từ giờ cho đến cuối năm, anh sẽ vê nhà không quá vài lần đâu..."
Đúng vậy, công trường mà hắn tìm được để làm không phải ở trấn trên, mà chính là ở thị trấn.
Ở nơi đó cũng không quá thiếu người, anh có thể tìm vào làm được ở đó, có thể nói tốn không ít sức lực nào, bởi vậy chỉ có thể đi làm việc theo người ta, căn bản không có nhiều thời gian tự do. Thẩm Uyển nghe vậy thì ngẩn người ra, trong lòng có chút không muốn, nhưng cô ấy không muốn chồng mình lo lắng, chỉ đơn giản cười lớn, đáp: “Anh cứ yên tâm đi đi, ở nhà có em rồi!"
Thẩm Gia Dương bình tĩnh nhìn một hồi lâu, hắn cũng không nói gì khác nữa.
Chỉ là buổi tối hai ngày liền trước khi Thẩm Gia Dương đi lên thị trấn, tiếng ôn bên tai Thẩm Tiểu Vũ không bao giờ dứt được, cô bị đặt đến tận sau bên trong giường, cha mẹ cô ân ái đến một hai tiếng lận, là thật đó!
Đợi đến lúc đi rồi Thẩm Gia Dương cầm theo thư giới thiệu mà cha viết cho lên thị trấn.
Lần đi này kéo dài hơn nửa tháng lận.
Bác gái cả Thẩm sau hai ba ngày ở nhà mẹ đẻ cũng dẫn con quay về rồi.
Sau khi bác gái cả đi, Thẩm Gia Dương cũng phải lên thị trấn, rõ ràng không có khác biệt lắm so với ngày thường đi đi lại lại, nhưng đối với Thẩm Uyển và Thẩm Tiểu Vũ mà nói, trong nhà đột nhiên co quạnh một cách khó hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận