Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 144: Chương 144

Chương 144: Chương 144Chương 144: Chương 144
Chuong 144: Chuong 144 Dù sao chuyện này vốn không liên quan gì đến chị dâu hai Thẩm hết. Chỉ là một câu nói của một đứa nhỏ thôi mà, nhưng có thể khiến người khác khó chịu như vậy. Nhưng chuyện đã qua rồi không cần phải ghi nhớ mãi như vậy, cứ như thế không phải đang tự làm khổ mình saol Đợi cỗ bàn dọn ra rồi, từng người từng người một liền tới ăn tiệc, lực chú ý đều dồn hết vào đồ ăn ở trên bàn, vừa phát lương thực, con trai lại cưới vợ, điều kiện nhà họ Liễu tuy rằng không quá tốt, nhưng ở trong phạm vi của bản thân sẽ tận lực làm cho tốt một chút. Trên một bàn, cả rau và thịt đều có hai món, còn dùng dầu chuyên để nấu đồ ăn, còn có thịt cá, không chỉ có mặn mà còn có chay, khiến những người bụng đang thiếu chất béo nhìn vậy ngón trỏ cũng phải động đậy.
Đến khi được ăn, mọi người đều cam hết đũa lên, gắp thịt trên bàn để ăn.
Người nhà họ Thẩm ở trên bàn cũng như vậy.
Bọn họ dẫn theo bốn đứa nhỏ tới, Đại Bảo bị chú hai của mình dẫn sang bàn bên kia rồi, chỉ còn lại ba đứa vẫn còn ở đây, mà trẻ con nhìn thấy thịt không thể nào không ham được, vậy nên người lớn không thể ăn một mình, phải bồi cho đứa nhỏ được ăn nhiều một chút.
Bởi vì trong lòng Thẩm Uyển vẫn còn một đứa nhỏ chưa biết ăn đồ ăn, nên cô ấy phải giúp chị dâu hai Thẩm cho Đại Hoa ăn, chị dâu cả tự mình cho Nhị Bảo ăn, chị dâu hai Thẩm cho Nhị Hoa ăn, cũng coi như một người một đứa.
Cũng không biết vì sao chị dâu hai Thẩm lúc cho con ăn, trong lòng nhịn không được mà nghĩ lại chuyện vừa phát sinh kia, miệng cũng không biết phải nói gì, Hồ Linh cũng dẫn con trai tới bàn khác rồi, cô ấy cũng tạ lỗi với em dâu rồi, mọi chuyện sớm đã qua, nhưng cô ấy lại không khống chế được suy nghĩ cứ vụt qua trong đầu mình.
Đối với cô ấy, chị dâu cả tuy có chút lỗ mãng, nhưng tính cách lại rất thẳng thắn, muốn nói gì thì nói nấy, không bao giờ chịu ủy khuất, còn em dâu tính cách lại đơn thuần, tuy rằng có chút mem mỏng, nhưng được người khác che chở, coi như cũng có phúc khi. Chỉ có bản thân cô ấy, tính tình không hướng nội cũng không hướng ngoại, nhưng bản thân lại thường xuyên suy nghĩ rất nhiều, tuy rằng người ngoài thấy cô ấy vừa dịu dàng vừa kín đáo, nhưng cũng có những lúc cô ấy sống rất mệt mỏi.
Muốn thay đổi cũng không được. Trong đầu miên man suy nghĩ nhiều chuyện, chị dâu hai Thẩm ăn một miếng đồ ăn xong đột nhiên cảm thấy dạ dày mình nôn nao, thấy người ngồi cùng bàn đang ăn rất ngon miệng, cô ấy cũng không kịp đi ra phía sau để nôn, liền nhịn xuống.
Nhưng cuối cùng cũng không thể nhịn được bao lâu, ở lại ăn một miếng nữa xong, cô ấy cuối cùng vẫn là nôn khan thành tiếng, tiếng nôn khan kia rõ ràng thu hút được rất nhiều sự chú ý từ mọi người xung quanh.
Bà lão ngồi bên cạnh cô ấy, thấy thế đưa tay ra giúp cô ấy võ võ vai, lo lắng hỏi: "Có sao không?"
Người phụ nữ ngồi bên cạnh bà lão thấy thế, thuận miệng nói ra một câu: "Trân Trân có thai rồi sao? Biểu hiện như vậy thực sự rất giống đó!"
Lời này vừa nói ra, mấy người ngồi gần đó phản ứng không quá lớn. Nhưng mấy người phụ nữ nhà họ Thẩm thì không thấy vậy.
Ánh mắt của chị dâu cả Thẩm và Thẩm Uyển đều cùng hướng về chị dâu hai Thẩm, chị dâu hai Thẩm vốn đang định nôn tiếp cũng ngẩn người ra, sau khi phục hồi tỉnh thân thì ngạc nhiên vô cùng, được người khác nhắc cho tỉnh, cô ấy đột nhiên cảm thấy biểu hiện này có chút giống cảm giác như lúc cô ấy mang thai Nhị Hoal
Chỉ là sau nhiều năm rồi cô ấy không hê mang thai tiếp, vậy nên dù trong lòng có muốn, nhưng trong thâm tâm cũng không còn ôm hy vọng quá lớn nữa, hiện tại niềm vui đột nhiên ập tới như vậy, thâm tâm chị dâu hai Thẩm có chút không khống chế được biểu tình trên mặt mình, lộ rõ ra vẻ sung sướng và mong chờ.
Bà lão trong lòng cũng có chút ngạc nhiên vui sướng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận