Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 181: Chương 181

Chương 181: Chương 181Chương 181: Chương 181
Chuong 181: Chuong 181 Từ lớn này còn bị Thẩm Gia Dương cố tình tăng âm lượng.
Tiểu nha đầu mới năm tuổi đã được coi là lớn rồi sao có thể thấy vui được chứ?
Chỉ là khi bị trêu chọc như vậy sẽ cảm thấy có chút xấu hổ.
Thẩm Tiểu Vũ vốn có chút ngượng ngùng, khi bị nói như vậy ngược lại lại bị khơi dậy tâm lý phản kháng, cô cố ý vò vò lỗ tai, hừ một tiếng: "Không có đâu al
Thẩm Gia Dương tiếp tục bế cô đi tới nhà chính, vừa đi vừa tiếp tục không buông tha mà trêu ghẹo, thấy biểu cảm của con gái trở nên rất bối rối khi bị mình trêu ghẹo, trong lòng còn có chút hài lòng mà gật đầu.
Như vậy là đúng rồi, bản thân cô vẫn là một tiểu nha đầu cơ mà, nhưng lại thành thục mà gánh vác trách nhiệm chăm sóc em trai lên người như vậy, dù hiểu chuyện thì hiểu chuyện, nhưng nhìn trong ánh mắt vẫn khiến người khác có chút đau lòng.
Con gái của Thẩm Gia Dương nên có một cuộc sống vui vẻ, không cân phải phiên não với gánh nặng nào cả.
Vê phân trách nhiệm này kia, người làm cha mẹ như họ mới phải lo lắng.
Giống như vừa rồi, mấy đứa nhỏ trong nhà lúc thấy hắn đều vây quanh hắn, nhưng con gái lại chỉ đứng ở một bên, như thể cảnh náo nhiệt bên này không hề liên quan đến cô vậy.
Nếu con gái không thích người cha như hắn thì không có việc gì rồi, nhưng thực sự không phải như vậy.
Con gái rõ ràng rất yêu quý hắn và vợ hắn.
Bởi vì như vậy nên hắn mới rất thương con gái.
Vậy nên mỗi lần về nhà chắc chắn sẽ dành ra chút thời gian nhất định để giao lưu trò chuyện với con gái. Có đôi khi hắn còn rất nghi hoặc, con gái từ khi sinh ra đến bây giờ đều được hắn và vợ yêu chiêu mà nuôi nấng, sao lại không trở thành một cô bé kiêu căng được chứ? Giống như em họ Bội Bội vậy.
Tuy rằng cháu gái nhìn rất ngoan, nhưng Thẩm Gia Dương ra ngoài vài năm, nhãn lực đã sớm được rèn luyện đến không gì sánh nổi, cháu gái dù có che dấu vẻ kiêu căng dưới nét ngoan ngoãn thì hắn vẫn có thể nhìn ra được.
Nhưng hắn cũng không cảm thấy đây là chuyện lớn lao gì.
Đứa nhỏ kiêu căng có thể nói rằng ở nhà rất được yêu chiều, đối với hắn như vậy là một chuyện tốt! Không thấy là hắn đã cố gắng như vậy nhưng vẫn chưa khiến con gái trở nên kiêu căng được sao?
Hắn cảm thấy mình và vợ đối xử với con gái không hề kém hơn với Bội Bội, thậm chí còn có phần tốt hơn, nhưng kết quả lại thành ra như vậy, khiến cho hắn có chút buồn bã vì thất bại!
Nhưng lúc này hắn lại nhớ ra biểu hiện thần kỳ của con gái từ nhỏ đến lớn, đột nhiên lại cảm thấy không phải không thể lý giải được, hoặc có thể vì lí do đặc biệt này nên con gái mới trưởng thành sớm sao?
Nghĩ như vậy, Thẩm Gia Dương cũng không nghĩ nhiêu đến vấn de này nữa, nghĩ nhiều cũng chỉ tốn thời gian thôi, đây là gặt hái lớn nhất của hắn trong mấy năm đi làm việc vừa qua, không thể lãng phí thời gian để đi lý giải vấn đề này được.
Nhưng việc hắn đặc biệt chăm sóc cho con gái giờ đã thành thói quen rồi.
Lúc Thẩm Gia Dương bế Thẩm Tiểu Vũ đi vào nhà chính, đám nhóc phía đằng sau cũng bắt đầu náo nhiệt mà đuổi theo, bọn chúng vẫn chưa có được đồ ngon của hôm nay, sao có thể buông tha dễ dàng như vậy được?
Bội Bội trơ mắt nhìn mấy người vốn vẫn đang đứng cạnh mình, hiện tại đột nhiên lập tức lũ lượt chạy đi nơi khác, cứ như vậy, dường như chỉ còn mỗi cô ta ngây ngốc đứng tại chỗ.
Trong lòng cô ta lập tức cảm thấy kỳ quái.
Dù được sống lại cả một kiếp rồi, cô ta vẫn chưa thể chấp nhận một cách nhẹ nhàng khác biệt lớn như vậy được, cẩn thận nghĩ lại, chị họ dù sao cũng chỉ là đứa con nuôi, bản thân cô ta lại là cháu gái ruột của cậu ba, cậu ba sao chỉ có thể thích một đứa con gái nuôi được nhặt về như vậy được, rõ ràng là không có chút huyết thống nào cơ mà?
Ví dụ như bây giờ vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận