Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 85: Chương 85

Chương 85: Chương 85Chương 85: Chương 85
Chuong 85: Chuong 85 Thẩm Yến không cần đặc biệt tới gân là có thể nhìn thấy được rồi, bởi vì mấy vết đỏ trên nước da trắng n6n của một đứa nhỏ hiện lên rất rõ, lúc nấy không nhắc tới là bởi vì mấy chuyện như vậy với trẻ nhỏ rất dễ bắt gặp vào mùa hè, cũng không phải chuyện gì lớn. "Cũng không có gì quá nghiêm trọng đâu, thời tiết nóng cô chú ý chút là được, nếu không chú ý sẽ trở thành một tảng rôm sảy lớn, nhưng chỉ cần để người của đứa nhỏ mát mẻ một chút là sẽ mau hết thôi. Chúng ta còn thấy nóng, thân nhiệt của trẻ con còn cao hơn chúng ta, đương nhiên sẽ càng nóng hơn, em bé còn quá nhỏ sẽ không tắm rửa kỹ được, bình thường dùng nhiêu nước ấm chà quanh người là được."
Nghe Thẩm Uyển nói như vậy, Thẩm Yến cũng an tâm hơn. Không nghiêm trọng là tốt rồi.
Cô ấy về sau sẽ chú ý hơn chút. Hai người phụ nữ làm mẹ chưa được bao lâu, kinh nghiệm nuôi con sẽ tăng lên nhanh chóng, chỉ riêng chủ đề này thôi cũng khiến bọn họ tán gẫu mãi chưa xong, lúc nói xong còn có chút cảm thấy chưa nói hết được.
Nhưng thời gian cũng không còn sớm nữa, Thẩm Yến phải quay trở vê.
Cô ấy bế Ngưu Đản nhà mình lên, đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ của cậu bé lắc lắc va phía Thẩm Uyển cùng với Thẩm Tiểu Vũ: "Chào tạm biệt dì với em đi, đợi có thời gian mẹ lại mang con tới chỗ em gái chơi nhé!"
Ngưu Đản đã cố gắng hồi lâu nhưng vẫn chưa nhìn thấy được mặt em gái: “Phu...
"Được rồi, tôi vê trước đây." Thấy Thẩm Uyển còn có ý gì đó, cô ấy lại thêm một câu: "Không cần tiễn đâu, tôi tự đi được."
Nghe tiếng bước chân rời đi của Thẩm Yến, Thẩm Tiểu Vũ mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Nằm bên cạnh Ngưu Đản cứ luôn ngửi thấy mùi sữa cùng mùi mồ hôi pha trộn vào nhau, khiến cô ngửi thấy rất khó chịu, cô cảm thấy cái mũi của mình nhạy cảm hơn trước kia rất nhiều, kiểu kích thích này đối với cô có ảnh hưởng rất nghiêm trọng.
Tuy rằng không muốn ghét một đứa trẻ nhỏ, nhưng cô thực sự không còn cách nào khác!
Vê mặt sinh lý thì chính cô cũng không thể khống chế được, vừa nấy thực sự suýt nữa muốn nghẹt thở luôn rồi, ngay cả hô hấp cũng theo bản năng mà nhẹ dần đi, bây giờ ngay khi bọn họ vừa rời đi, cô lập tức thở một hơi dài.
Thẩm Uyển thấy vậy liền cười cười xoa xoa chóp mũi cô: “Con đang làm cái gì vậy?”
Bởi vì Thẩm Yến đến tìm Thẩm Uyển, Thẩm Gia Dương muốn nhường phòng lại cho bọn họ nói chuyện nên lúc này mới quay lại, anh để mình trần, đi tới nói đùa với Thẩm Tiểu Vũ mấy câu.
Sau đó anh lấy quả táo mà sáng sớm vợ đặt trên tủ đầu giường ra. “Thời gian không còn sớm nữa, em ăn táo roi đi ngủ đi!" Anh mà không lấy ra vợ mình nhất định sẽ lấy, nói không chừng táo cứ cất đi cất lại sẽ bị hỏng mất, Thẩm Gia Dương tuyệt đối không thể để như vậy được.
Thẩm Uyển bất ngờ không chút do dự mà nhận lấy.
Nhưng sau khi cô ấy nhận lấy táo liền tách quả táo làm hai, cho dù cô ấy chỉ là một người phụ nữ, nhưng phụ nữ trong thôn đến tuổi đều phải làm việc nhà nông hết, ít có người phụ nào mà không khỏe mạnh có sức, chỉ là tách một quả táo thôi, tuy không quá dễ dàng nhưng cũng chẳng có gì quá khó khăn.
"Chúng ta mỗi người một nửa, nếu anh không ăn thì em cũng không ăn!" Thẩm Uyển mím môi đưa nửa to quả táo cho Thẩm Gia Dương, vẻ mặt rất kiên định.
Thẩm Gia Dương bất động một lát, sau đó đành bất đắc dĩ mà thỏa hiệp, nhưng nhận lấy một nửa nhỏ hơn.
“Như vậy là được chứ gì, ăn đi! Nói xong anh tự mình cắn một miếng táo ăn.
Loại táo này nhìn không những đẹp mắt mà ăn vào cũng rất ngon, vừa ngọt vừa nhiều nước, cắn một miếng mà nước tràn đây miệng, khiến cho Thẩm Gia Dương đã lâu chưa được nếm qua hoa quả muốn ngưng mà không được. Thẩm Uyển thấy chồng mình ăn thì cũng bắt đầu ăn theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận