Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 95: Chương 95

Chương 95: Chương 95Chương 95: Chương 95
Chuong 95: Chuong 95 Thẩm Tiểu Vũ tập trung lắng nghe, trong chốc lát liền nhoẻn miệng cười, lúc sau lông mày lại nhíu lại, tựa như đang biểu diễn cho người ta một màn kịch câm đây phong phú.
Mà hết thảy những biểu cảm đó đều được chị dâu cả Thẩm thu vào trong mắt.
Lần này cô ta ngồi ngay bên cạnh Thẩm Uyển.
Cảm thấy không quá hài lòng với người nhà vì quá quan tâm tới lễ đầy tháng của Thẩm Tiểu Vũ.
Đại Hoa nhà cô ta lúc trước cũng chưa từng được làm qua lễ đầy tháng, lẽ nào không nhớ sao, đương nhiên là không, chỉ là chỉ một lễ đầy tháng của Thẩm Tiểu Vũ, dù đồ ăn có đơn giản nhưng để riêng nhà bọn họ ăn cũng có thể ăn được trong hai ngày.
Chỉ là sau khi được mẹ chồng giải thích, biết được lễ đầy tháng này còn có ý nghĩa khác nữa.
Vậy nên cô ta mới bớt bất mãn hơn một chút.
Bây giờ ngôi ngay gân nhìn thấy hết những biểu cảm sinh động trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Thẩm Tiểu Vũ, miệng nhịn không được mà hơi cong lên, có chút không khống chế được mà cười, nhưng rồi rất nhanh chóng liên thu lại, còn đặc biệt nhìn xung quanh, xác định vừa rồi không có ai chú ý đến, cô ta mới nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm.
Khóe mắt vẫn dán lên người Thẩm Tiểu Vũ.
Lúc trước cô ta còn liên tục phải nghe em dâu ba khen đứa nhỏ nhà mình đáng yêu vân vân, trong lòng chỉ cảm thấy một cỗ khinh thường. Lúc còn nhỏ cô ta còn có thể miễn cưỡng mà thừa nhận, dù sao mọi người ở cùng một chỗ, từ lúc tiểu nha đầu này được đưa vào nhà, cô ta chưa từng nghe thấy tiếng tiểu nha đầu này khóc nháo.
Nhưng mà đáng yêu sao?
Cái đó thì bỏ đi, con hát mẹ khen hay, có ai mà không như vậy?
Kết quả bây giờ tiểu nha đầu từ trước đến giờ cô ta chưa thèm nhìn kỹ mặt kia lộ ra khuôn mặt trang trang non non lai tron tron làm ra đủ các loại biểu cảm phong phú, nhìn đứa nhỏ như vậy, ôi, thâm tâm thực sự không nhịn nổi, muốn đưa tay ra sờ xem khuôn mặt của cô có đúng thực sự là mềm như vậy hay không.
V I P T R U Y E N F U L L - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
Mặc dù có chút không tình nguyện, nhưng không thể không thừa nhận, tiểu nha đầu này vậy mà thực sự rất đáng yêu.
Cô ta cũng là người đã từng nuôi qua ba đứa nhỏ, đối với đứa nhỏ vừa nhỏ xíu vừa đáng yêu như vậy thực sự không có quá nhiều sức chống cự, đặc biệt đối với đứa nhỏ vô cùng xinh đẹp như vậy, sức chống cự bị giảm xuống rất nhiều. Khó trách em dâu ba suốt ngày ba hoa về đứa nhỏ này, khen thế này khen thế kia nhưng không phải lời khen nào cũng thái quá, nếu cô ta có một đứa nhỏ đẹp như vậy, có khi còn ba hoa khen ngợi nhiều hơn cả em dâu bai
Ít nhất ở thôn nhà họ Thẩm, cô ta chưa từng thấy qua đứa nhỏ nào xinh đẹp như vậy.
Trong lòng thấy rất ngứa ngáy, chị dâu cả Thẩm thực sự không chịu được nữa, thấy em dâu ba đang nói chuyện với người khác, cũng tạm thời đang không chú ý đến đứa nhỏ, cô ta liên lặng lẽ đến gần hơn chút, khế đụng phải đùi của em dâu ba, lúc cô ấy nhìn ra, chị dâu cả Thẩm liền đưa hai tay ra. "Cho chị bế đứa nhỏ một chút!" Giọng nói cô ta vang lên không quá tự nhiên. Thẩm Uyển có chút kinh ngạc, cô ấy đương nhiên nhận ra được chị dâu cả đối với bé cưng nhà mình có chút thành kiến, suốt một tháng, ngoài lần chồng cô ấy nhặt đứa nhỏ về cùng với hai lần mà cô ấy mang đứa nhỏ ra ngoài để cho ăn ra, chị dâu cả chưa nhìn mặt đứa nhỏ được mấy lần, vốn dĩ chị ta còn coi như không coi đứa nhỏ có tôn tại.
Bây giờ chị ta lại chủ động muốn bế đứa nhỏ...
Thẩm Uyển mỉm cười, cẩm thận bế đứa nhỏ qua.
Cô ấy biết không ai chống cự lại được mị lực của bé cưng nhà mình, đến cả chị dâu cả của cô ấy không phải cũng trúng chiêu rồi sao? Bởi vì chị dâu cả từng nuôi qua ba đứa nhỏ, kinh nghiệm đương nhiên nhiều hơn cô ấy, vậy nên sau khi đưa đứa nhỏ tới tay chị dâu cả thì Thẩm Uyển cũng chẳng thấy lo lắng gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận