Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 151: Chương 151

Chương 151: Chương 151Chương 151: Chương 151
Chương 151: Chương 151 Chị dâu hai Thẩm gật đầu: "Được, chị nói đi."
Chị dâu cả Thẩm nếu đã định mở miệng rồi, thì sẽ không do dự nữa, nhưng thanh âm của cô ta vẫn thấp hơn mấy phần: "Chị hỏi em một chút, lân này sao mà em mang thai được vậy, có bí quyết gì sao?"
Không đợi chị dâu hai trả lời, trên mặt cô ta liên hiện lên một tia thiếu tự nhiên, nhưng miệng vẫn không dừng lại: “Chị cũng không thấy em uống thuốc gì, có phải lúc làm chuyện đó có nơi gì cần chú ý không?”
Thẩm Tiểu Vũ: "Phu-I!!" Bác dâu cả bá đạo thiệt đói
Chị dâu hai bị hỏi đến vấn đề này mặt đỏ hết lên, vừa xấu hổ vừa có chút không biết nói gì, vẻ mặt trong lúc nhất thời vậy mà lại có chút trống rỗng.
Chị dâu cả Thẩm đương nhiên biết vấn đề này của bản thân không được thích hợp cho lắm.
Nhưng cô ta thực sự không nhịn được.
Em dâu hai nhiều năm như vậy chưa mang thai, hiện tại đột nhiên mang thai, cô ta cứ luôn cảm thấy chắc chắn là có bí quyết nào đó, cô ta vì có thể mang thai, dù mặt có phải dày đến đâu để hỏi vấn đề này, cô ta cũng sẽ mở miệng hỏi. Thấy chị dâu cả cứng nhắc mà nhìn mình như vậy, có ý tứ như thể không có được đáp án sẽ không thôi, chị dâu hai Thẩm cảm thấy bản thân đau đầu không thôi, tâm can cũng như vậy mà đau theo. Chị dâu cả Thẩm cũng bắt đầu thúc giục: "Em nói cho chị biết đi, dù sao cũng chỉ có hai chúng ta nói với nhau thôi, người khác không biết được đâu, em..."
"Thôi." Chị dâu hai Thẩm vội vàng cắt ngang, cô ấy nghĩ nếu mình thật sự không cắt ngang, chị dâu cả sẽ còn nói ra nhiều câu không nên nói nữa, nếu vậy cô ấy liền không biết làm thế nào mới tốt. Nhưng vấn đề này không trả lời lại không được.
Lúc này ánh mắt cô ấy liền dừng trên người Thẩm Tiểu Vũ. Thẩm Tiểu Vũ: "22?"
Có một dự cảm không lành!
Ngay lập tức, dự cảm của cô đã thành sự thực rồi.
Bởi vì bác dâu hai của cô nói: "Không liên quan gì đến mấy chuyện kia hết, em nghĩ là có liên quan đến Tiểu Vũ rồi, trước kia không phải có người nói ở gần đứa nhỏ có phúc khí không phải sẽ dễ mang thai hơn sao, em cảm thấy Tiểu Vũ là đứa nhỏ có phúc khí nhất mà em từng gặp qua, nên thận cận với con bé hơn chút, sau đó liên mang thai con bé luôn rồi." Đối với Thẩm Tiểu Vũ mà nói, chuyện này đúng là từ trên trời rơi xuống, khiến cô hoang mang vô cùng! Ngay tại thời điểm mà bác dâu cả sáng mắt lên nhìn cô.
Thẩm Tiểu Vũ: Cháu không có, cháu không phải, đừng nói linh tinh
Thẩm Tiểu Vũ cảm thấy bác dâu hai chính là cố ý nói như vậy, cố ý di dời lực chú ý của bác dâu cả, lý do chính là không muốn bác dâu cả quấn lấy mình mà hỏi thôi, nhưng cho dù có như vậy, cũng không thể "hãm hại" một bé cưng như cô được?
Nếu như gần gũi một đứa nhỏ là có thể mang thai, vậy còn cần đàn ông làm gì?
Chị dâu hai Thẩm không nhất thiết phải biết đạo lý này, nhưng người có lý trí cũng có lúc không hề bị tình cảm khống chế. Lúc trước trong suy nghĩ của cô ấy cũng hiện lên câu “gần gũi với đứa nhỏ có phúc khí sẽ giúp mang thai được”, bây giờ đúng thực là mang thai rồi, đứa nhỏ trong bụng cũng sắp ba tháng rồi, trong tiềm thức của cô ấy lại càng tin tưởng câu nói này hơn mấy phần, dù biết câu nói này cũng không có cơ sở gì. Mấy hôm nay số lần cô ấy thân cận với Thẩm Tiểu Vũ đột nhiên tăng cao, cũng không phải do suy nghĩ trong lòng đang tác oai tác quái hay sao.
Bây giờ lại bị chị dâu cả hỏi một câu mà cô ấy không có đáp án rõ ràng, lại lôi cả mấy chuyện kia vào, suy nghĩ trong đầu chị dâu hai Thẩm vừa xoay vòng, lập tức "bán đứng" Thẩm Tiểu Vũ. Dù sao cô ấy cảm thấy làm như vậy cho dù không có hiệu quả, chị dâu cả Thẩm thân thiết với đứa nhỏ hơn một chút cũng không có gì xấu, căn cứ vào chuyện đó, cô ấy cũng không lo phải đem cháu gái ra làm lá chắn nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận