Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 63: Chương 63

Chương 63: Chương 63Chương 63: Chương 63
Chuong 63: Chuong 63 May ma hom nay khong can dap chăn nữa, đứa nhỏ bị vợ đặt bên mép giường rồi.
Thẩm Gia Dương năm trong chốc lát, cảm thấy đứa nhỏ ngủ rồi liên đưa tay ôm vợ mình vào, đôi tay đặt trên eo cô ấy, đầu cũng tiến đến gần, thì thâm bên tai cô ấy mấy câu.
Thẩm Uyển nghe xong sắc mặt có chút đỏ bừng, cũng đè thấp thanh âm mà nói: "Anh muốn làm cái gì vậy? Con còn ở đây đó!"
Thẩm Gia Dương nhất thời có chút ủy khuất, bắt đầu ram rì: "Em có bé cưng rồi nên không thương anh nữa, còn lâu bé cưng mới lớn, không thể cứ vì có bé cưng ở đây mà không cho anh làm được?” "Làm một lần thôi có được không? Anh sẽ nhẹ nhàng, sẽ không đánh thức con đâu!"
Thẩm Uyển nghe giọng chồng mình ủy khuất như vậy thì có chút mềm lòng, bị anh quấy rây trong chốc lát cuối cùng vẫn là ỡm ờ mà thỏa hiệp, chỉ là trước tiên để đứa nhỏ vào bên trong trước, hai bọn họ thì xê dịch ra bên ngoài.
Cũng may mà có giường lớn, nếu không muốn làm gì cũng không được!
Hai vợ chồng đối với chuyện này vốn rất hòa hợp, rất nhanh đã rơi vào cảnh đẹp.
Thẩm Tiểu Vũ bị tưởng là đã ngủ rồi: "..." Cô lớn như vậy rồi còn chưa từng thấy qua cảnh này bao giờ, hoàn toàn không ngờ được rằng, lần đầu lại được nhìn thấy cha mẹ nuôi mình làm chuyện này.
Chết mất thôi!!!
Rõ ràng là cô vẫn chưa nhìn thấy gì bên người, mới chỉ nghe được chút âm thanh thôi, nhưng cô vẫn quật cường mà vươn cánh tay ngắn cũn của mình ra, nắm lại che lên mắt mình, như vậy chắc là được rồi!
Đợi đến khi mơ màng mà ngủ rồi, cô cũng không biết cha mẹ nuôi đã xong việc chưa.
Hom sau.
Thẩm Uyển mở mắt dậy vẫn như cũ nhìn sang bé cưng đầu tiên. Sau đó
“Gia Dương, anh mau nhìn xeml" Thẩm Gia Dương lần nữa trải qua nỗi thống khổ khi bị vợ đánh thức cho tỉnh, nhưng vì đêm qua quá thoải mái, hôm nay tâm tình anh mới thư thái hơn chút, nghe thấy tiếng liền mở to mắt xoay nửa người sang nhìn.
Anh cũng dự đoán được trước mọi việc rôi vì hôm nay giống hệt như với hôm trước, nhìn qua một chút, đúng là anh đoán không sai.
Bên người bé cưng lại xuất hiện đồ vật.
Một túi đường trắng, trắng đến chói cả mắt, một túi táo vừa to vừa tròn, nhìn như thể vừa được vặt từ trên cây xuống vậy, còn có, để nhìn kỹ một chút, hình như là... bình sữa?
Thẩm Gia Dương: "...'
Thẩm Gia Dương nhìn chằm chằm vào món đồ kia một lần nữa, trên mặt vẫn có thể duy trì được vẻ bình tính như không có gì.
Một lần hai lân chứ không có lần bal
Kích động cùng hoảng sợ quá nhiều lần phản ứng đã bình thường lại như lúc ban đầu rồi.
Bây giờ lần nữa nhìn tình huống như vậy, anh chỉ có biểu cảm "a, lại có đồ xuất hiện nữa rồi”, nội tâm có thể nói là không hề dao động, thực sự không cảm thấy đây giống như chuyện ngoài ý muốn nữa rồi. Chỉ là Hôm qua vợ anh vừa nói có bình sữa thì tốt rôi, hôm nay bình sữa đã thực sự xuất hiện rồi, đây không phải quá trùng hợp rồi sao? Tâm mắt Thẩm Gia Dương có chút hoài nghi mà dừng trên người bé cưng, là do bé cưng nghe hiểu được lời bọn họ, hay do bé cưng là kiểu cứ cần gì là nhất định thứ đồ sẽ xuất hiện ngay lập tức?
Nếu là bé cưng nhà người khác, anh chắc chăn sẽ không suy đoán như vậy, nhưng bé cưng nhà mình lại xuất hiện quá nhiều chuyện kỳ lạ như vậy, bản thân anh đoán già đoán non đến mức nào cũng thấy không đủ.
Chỉ là đoán lung tung hết lên cũng không ra được kết quả gì, vẫn cứ chậm rãi mà quan sát thì hơn! Thẩm Uyển lại không nghĩ nhiều như chồng mình, tâm tư của cô ấy đơn giản hơn rất nhiều.
Cô ấy thấy được bình sữa thì rất vui mừng, vội vàng cầm chiếc bình sữa in hình hoa nhỏ kia lên, thích thú đến không buông tay được, nhịn không được hưng phấn thấp giọng nói: Đây chính là bình sữa sao? Đẹp quá, còn đẹp hơn bình sữa lúc em vô ý nhìn thấy nữa, bé cưng thật là lợi hại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận