Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 337: Chương 337

Chương 337: Chương 337Chương 337: Chương 337
Chuong 337: Chuong 337 Hơn nữa đời trước bọn họ quen biết đã nhiêu năm, cậu thực sự không phát hiện ra vợ cậu có điểm gì không đúng hết!
Vậy nên có khả năng cao là do cậu nghĩ nhiều rồi.
Nhưng bắt cậu phải chấp nhận kết quả này thì cậu thực sự có chút không cam lòng.
"Không có gì đâu, anh nói đại vậy thôi!" Đường Kế An nói cho qua đề tài này.
Nhưng Thẩm Tiểu Vũ nhìn thần sắc trên mặt Đường Kế An, lại nhịn không được mà suy nghĩ, có nên tìm cơ hội để lấy đậu tương cho Đường Kế An ăn hay không, trước kia chưa phát hiện ra được anh trai nhỏ thích ăn cái gì, nói không chừng cậu thích ăn đậu tương cũng nên?
Sở thích của con người luôn bất định, thích ăn đậu tương cũng rất có khả năng!
Ừ, quyết định vậy đi, tìm một cơ hội để thử xeml
Tư tưởng suy nghĩ của hai người lúc này có thể nói là hoàn toàn trật lất với nhau.
Cả câu hỏi lẫn câu trả lời cũng là ông nói gà bà nói vịt.
Thực ra suy đoán của Đường Kế An không he sai, nhưng cũng không thể nào tính là đúng được, có sai thì sai ở chỗ cậu đã phán đoán chưa chuẩn xác lắm mà thôi, dù đều là sống lại đi chăng nữa thì hai người cũng đều có điểm khác biệt rất lớn.
Giống như cậu với Từ Bội, thời điểm mà hai người sống lại cũng phải cách nhau đến khoảng mấy chục năm!
Suy nghĩ này đột ngột dâng lên trong đầu, ánh mắt Đường Kế An đột nhiên sáng ngời lên.
Đúng vậy, cũng có thể là như vậy mà, Đậu Tương là khi vợ gần tốt nghiệp đại học rồi mới nhận nuôi, cũng là nhặt được ở trường học, nhỡ đâu vợ cậu sống lại từ sớm hơn thời điểm đó thì sao?
Còn chưa đợi cậu thử lại lần nữa, vợ cậu đã quơ quơ tay lên với nói cậu: "Chúng ta mau chóng quay về đi, sắp đến giờ ăn cơm rồi al Nói xong thì cô liên chạy ở phía trước.
Chạy được vài bước, cô quay lại mở to mắt nhìn Đường Kế An, ra vẻ thân bí nói: "Đợi thêm hai ngày nữa em sẽ cho anh một bất ngời" Ngạc nhiên đó chính là đậu tương đã được xào ngon lành.
Anh trai nhỏ ngoài miệng thì nói không có gì, nhưng trong lòng đang nghĩ rất nhiều, dù sao trong mắt của Thẩm Tiểu Vũ, anh trai nhỏ Đường Kế An này thi thoảng là tâm thì muốn nhưng miệng lại nói không, anh trai nhỏ chăm sóc cô nhiều như vậy, cô đương nhiên cũng muốn chủ động báo đáp một chút.
Đường Kế An tự dưng có được đậu tương thực sự là dở khóc dở cười lại vừa am lòng.
Cô bé nhà mình lại có thể tình cảm đến như vậy, sắp khóc đến nơi rồi!
Đương nhiên đây là chuyện của sau đó, lúc này cậu vẫn còn chưa biết ngạc nhiên đó chính là đậu tương xào, chỉ là nhìn thấy vẻ tươi cười sáng ngời trên mặt cô bé kia, bỗng nhiên lại không muốn nghĩ nhiêu đến như vậy nữa.
Thử đi thử lại thì có ý nghĩa gì chứ?
Mặc kệ là có phải sống lại hay không, cậu chỉ cần xác định được rằng cô bé trước mặt này chính là người mà cậu nhớ thương là được rồi, cùng với chuyện đây chính là người mà về sau cậu sẽ kết hôn nữa, những chuyện khác thì có liên quan gì chứ. Hành động vừa rồi của cậu quả thực quá hàm hồ rồi.
Lập tức cười cười mà lắc đầu, Đường Kế An vứt bỏ đi hết mấy suy nghĩ lung tung vừa rồi, mang theo chút yêu chiêu mà cười nói: "Được, anh sẽ đợi điêu ngạc nhiên của eml"
Bộ dạng cậu vốn đã rất đẹp rồi, cười lên như vậy, thực sự có thể mê hoặc chết người mất thôi. Thẩm Tiểu Vũ dù đã quen với vẻ đẹp của cậu rồi, vậy mà bây giờ đột nhiên lại kinh ngạc như vậy. Trong lòng không khỏi bắt đầu âm thâm than thở, sau khi đã xác định được anh trai nhỏ chính là người trưởng thành, thi thoảng cô sẽ cảm thấy cảm giác mà anh trai nhỏ mang lại cho cô có hơi khác so với trước kia.
Như vậy thì thực sự không được! Sau khi Đường Kế An đuổi kịp rồi, hai người cũng không nói gì nữa, cứ vậy mà châm chậm quay về nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận