Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 138: Chương 138

Chương 138: Chương 138Chương 138: Chương 138
Chuong 138: Chuong 138 Vì để cho bản thân không quá lộ liễu, thi thoảng cô sẽ phát ra những âm tiết vô nghĩa, còn chưa từng rõ ràng gọi Thẩm Gia Dương và Thẩm Uyển hai tiếng cha mẹ. Nhưng hôm nay vì vui quá nên có chút không khống chế được bản thân.
Sự tình chính là như này, sau khi trở vê từ nhà cô ở trên thị trấn, cô lại phải quanh co trong phạm vi ở trong phòng nhiều tháng liền, đến cuối tháng mười sau khi đã qua vụ mùa bận rộn rồi, ngày lấy vợ của em trai chị dâu hai Thẩm cũng từ từ đến gần.
Trước ngày em trai Liễu lấy vợ, mẹ Liễu lại đi tới nhà họ Thẩm, nói giống như lần đến vay lương thực trước đây, tự mình tới nhà bà thông gia đến uống rượu mừng con trai bà ấy lấy vợ.
Sau khi mẹ Liễu đi rồi, Thẩm Uyển đang bế con liên thuận miệng nhắc tới chuyện này với chồng.
Em trai của chị dâu hai lấy vợ, người nhà cô ấy nhất định sẽ tới chung vui, ví dụ như mẹ chồng, ví dụ như anh hai chị dâu hai, sau đó chị dâu hai sẽ cố ý nói với chị dâu cả, kêu bọn họ tới lúc đó cùng nhau đi, cũng coi như có không khí vui mừng.
Ở nông thôn, cưới xin không những là chuyện vui lớn của mỗi nhà mà còn có thể tới góp vui cùng với nhau.
Vậy nên chị dâu cả Thẩm cùng Thẩm Uyển chưa nói đã đồng ý rồi.
Thẩm Uyển nói chuyện này với chồng, là bởi vì đàn bà phụ nữ trong nhà họ đều đi hất, đến lúc đó mấy đứa nhỏ trong nhà chắc chắn cũng sẽ đi theo góp vui, loại náo nhiệt này bọn họ muốn bỏ qua cũng khó mà bỏ qua được, cứ như vậy trong nhà chỉ còn mấy người đàn ông thôi.
Mà mẹ đẻ của chị dâu cả Thẩm cùng với nhà họ Thẩm bọn họ tuy là quan hệ thông gia, nhưng em trai chị dâu hai Thẩm cưới vợ không thể cả nhà họ Thẩm bọn họ đều đi hết được, ví dụ như ông lão, ví dụ như hai anh em Thẩm Gia Dương cùng Thẩm Gia Cường, em trai của con dâu (chị dâu hoặc em dâu) cưới vợ, không liên quan gì nhiêu tới bọn họ.
Hơn nữa, đến cả chị dâu cả Thẩm lẫn Thẩm Uyển cũng không bắt buộc phải đi.
Chỉ là thời này rất ít ai ở riêng, mỗi nhà đều có mấy thế hệ, người đã nhiêu, quan hệ rối ren với nhau cũng nhiều, chuyện em trai chị dâu hai cưới vợ này, bọn họ tới góp vui cũng không phải không được. Thẩm Gia Phú thì không giống như vậy.
Em trai Liễu là em trai của vợ anh ấy, người làm anh rể như anh mà không ởi thì thật không đúng cho lắm.
Cứ như vậy, trong nhà chỉ còn lại ba người ông lão, Thẩm Gia Dương cung Tham Gia Cuong, Tham Uyen nhắc tới chuyện này với chồng ngoài nói mình sẽ chuẩn bị đi ra, còn kêu anh hôm đó nhớ làm đồ ăn sáng cho ba cha con anh.
Cho dù là ở nông thôn, đàn ông biết vào bếp nấu ăn cũng rất ít. Nhưng Thẩm Gia Dương là ngoại lệ, anh bởi vì lúc nhỏ thích mang quả dại từ bên ngoài về hoặc tự mình nấu ít đồ ăn vặt để ăn, không ft lần đi vào phòng bếp, cũng không ít lần tự mình nấu ăn.
Nếu không Thẩm Uyển cũng không giao phó trách nhiệm nấu ăn cho ba cha con cho anh.
Thẩm Gia Dương cũng không có ý kiến gì, thuận miệng mà đáp ứng một câu. Sau đó Thẩm Uyển liền bế Thẩm Tiểu Vũ từ trong ổ chăn lên, hiện tại cô cũng sắp được nửa tuổi rồi, ngoài nhìn lớn hơn rất nhiều ra, còn có một ưu điểm chính là, Thẩm Uyển mỗi lần bế cô ra ngoài không cần cẩn thận từng li từng tí như trước nữa, mà trở nên thoải mái tự nhiên hơn rất nhiều.
Đương nhiên cũng bởi vì bế ra ngoài rất nhiều lần rồi.
Đến khi bế đứa nhỏ lên, Thẩm Uyển mới cười tủm tỉm trêu đùa với cô: 'Ngày mai mẹ đưa con tới nhà mẹ đẻ bác dâu hai ngồi nhé, có vui không, có vui không nao- Thẩm Tiểu Vũ: "Mẹ-"
Sao mà cô không vui được chứ, vui đến muốn khua tay múa chân vì vui sướng rồi, sau đó miệng liên không khống chế được mà phát ra câu mẹ, so với mấy lần hàm hồ tự phát âm trước rõ ràng hơn gấp mấy lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận