Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 158: Chương 158

Chương 158: Chương 158Chương 158: Chương 158
Chuong 158: Chuong 158 Thẩm Uyển nghe vậy xong liên sốt sắng vô cùng, như vậy sao mà được chứ, cô ấy sao có thể chấp nhận để con sống xa mình như vậy được, mỗi ngày không được thấy con chắc sẽ điên đến chết mất, lời chị chông vừa nói ra, cô ấy liền vắt óc suy nghĩ đủ lý do để cự tuyệt.
Sau đó cuối cùng cũng nghĩ ra được biện pháp rồi.
"Chị cả, chị phải chăm sóc Phúc Bảo với Tuệ Tuệ, sao mà có nhiều thời gian như vậy được, nha đầu nhà em dù nhìn ngoan ngoãn vậy thôi, buổi tối am ï lắm, đương nhiên sẽ không thể..."
Còn chưa nói xong đã bị tiếng cười ha ha của bác gái cả cắt ngang. Lúc Thẩm Uyển nhìn qua, bác gái cả Thẩm còn mang theo bộ dạng vui vẻ nói: "Tiểu Uyển em vẫn dễ trêu như vậy, chị trêu em chút thôi mà, sao có thể bế đứa nhỏ về được chứ, đứa nhỏ sẽ khóc oà lên vì nhớ mẹ mất, sao chị nỡ làm như vậy được! Chị đâu phải hạng người như vậy?”
Vẻ mặt Thẩm Uyển lập tức trở nên hoang mang.
Trêu cô ấy sao?
Biểu cảm này đến cả bà lão lẫn hai người chị dâu đều nhịn không được mà nở nụ cười, dù ai cũng nhận ra được bác gái cả đang nói giỡn, chỉ có người làm mẹ như Thẩm Uyển coi là thật, cũng coi như quan tâm quá mức rồi. Cười xong, bà lão lại làm ra vẻ tức giận liếc con gái cả một cái: "Được rồi, con cũng đừng trêu Tiểu Uyển nữa, đều lớn hết cả rồi mà sao giống hệt như em gái con vậy, đúng là không chịu yên tính chút nào!"
Bác gái cả Thẩm cười lên mấy tiếng hi hi ha ha, hoàn toàn không để ý đến mấy lời kia cho lắm.
Cũng không trả lại đứa nhỏ cho Thẩm Uyển mà tự mình bế lấy, tiếp tục tán gau với người nhà.
Thẩm Tiểu Vũ cũng ngoan ngoãn ngồi trong lòng bác gái cả, đối với tính tình của bác gái cả cũng có hiểu biết sơ qua rồi, cảm giác vậy mà còn cởi mở hơn cả cô út một chút, rõ ràng đứng thứ hai trong nhà, con cũng có hai đứa nồi, nhung dac diem cua ban than van như cũ không có chút mờ nhạt nào.
Điêu này khiến cho Thẩm Tiểu Vũ phải cảm thán, như vậy cũng rất tốt!
Thẩm Uyển trong lúc nói chuyện ánh mắt cũng không ngừng hướng về phía trong lòng ngực bác gái cả, nhìn thấy bác gái cả Thẩm cười nghẹn đến không ngưng được, cứ luôn cảm thấy cô em gái từ nhỏ đến lớn kia vẫn luôn dễ trêu như vậy.
Nhưng mà cũng không đùa quá trớn.
Đến khi cảm thấy hơi mỏi tay rồi mới đem đứa nhỏ trả lại cho mẹ nó. Bây giờ mới được bế con vào trong lòng, Thẩm Uyển lúc này mới nhẹ nhàng thở phào.
Nói thật vừa rồi cô ấy thực sự rất lo lắng chị chông sẽ bế đứa nhỏ đi, bởi vì tính cách của chị chồng chính là như vậy, cũng có chút ngây thơ, những chuyện người khác không thể làm nhưng với chị ấy lại chưa chắc.
Có một bé cưng nằm trong lòng mới khiến cô ấy bình tĩnh lại được. Nói thực ra thì dù là một ngày cô ấy cũng không nguyện ý rời xa đứa nhỏ.
Bác gái cả Thẩm khó khăn lắm mới về thăm nhà được một lần, cho nên cũng không định quay trở về ngay. Hon phan nua thoi gian deu lang phí ở trên đường hết rồi, quay về một lần cũng chẳng được bao nhiêu, dù sao trong nhà vẫn có chỗ ở, cô ấy định ở lại cùng với hai đứa nhỏ hai ba ngày rồi mới vê.
Bà lão đối với chuyện này đương nhiên là rất vui, trực tiếp đi thu dọn phòng cho con gái.
Chuyện này cũng không có liên quan gì nhiều đến Thẩm Tiểu Vũ. Đợi đến buổi tối, chuyện mà cô quan tâm mấy hôm nay cuối cùng cũng có kết quả rồi, cha cô sau vài ngày chạy tới chạy lui, chuyện việc làm cuối cùng cũng được quyết định rồi.
Lúc đang nghe cha nhắc đến chuyện này, hai tai nhỏ của Thẩm Tiểu Vũ lập tức venh lên nghe, đôi mắt cũng nhìn theo, tuyệt đối không bỏ qua bất kỳ nội dung nào hết.
Kết quả là cha cô nói vừa ngắn gọn vừa rõ ràng, không có chút ấp úng dài dòng nào.
Đối với việc này Thẩm Tiểu Vũ hài lòng vô cùng, cô ghét nhất là những người ăn nói không rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận