Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 352: Chương 352

Chương 352: Chương 352Chương 352: Chương 352
Chuong 352: Chuong 352 Bởi vì rõ ràng là cậu phát hiện được rằng mấy đứa nhóc này đều đang rất muốn gặp chị gái nhà mình, nhưng lại cố tình chịu đựng, giả bộ làm ra vẻ không thèm để ý tới, nhưng đôi mắt lại không giấu được vẻ vui sướng, tất cả đều thể hiện rõ mồn một ra trên người của Thẩm Tả.
Đương nhiên hiện tại bọn họ làm ra vẻ ta đây như vậy, nguyên nhân cũng là vì Thẩm Tả.
Đường Kế An không khỏi bật cười, đột nhiên hỏi: "Tiểu Tả, em không nhớ chị gái sao?”
Cậu kỳ thật còn muốn biết mấy đứa nhỏ này muốn làm trò đến mức nào nữa, cậu đối với những đứa trẻ khác thực sự chẳng có bao nhiêu kiên nhãn, nhưng lại rất kiên nhẫn với mấy người em vợ này.
Ngoài bản thân bọn họ bình thường rất dễ chơi cùng ra, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì người mà đời trước cậu hay gặp gỡ chính là bộ dạng của mấy đứa nhóc này sau khi đã lớn, bây giờ quay lại khi bọn họ vẫn còn nhỏ, nhìn bọn họ lúc nhỏ bày ra bộ dạng ngốc nghếch như vậy, thực sự vô cùng thú vị.
Thẩm Tả bị nhắc đến nên lẩm bẩm một tiếng.
Sau đó cậu bé chắp tay ra sau đít, cố ý chậm rãi, tiêu sái bước từng bước đến trước mặt Thẩm Tiểu Vũ, trên mặt lộ ra vẻ tự cho là nghiêm túc ma ngẩng đầu nhìn cô, sau đó hỏi: "Chị, chị có biết mình sai rồi hay không?”
Thẩm Tiểu Vũ đưa tay ra chỉ vào chính mình, hoang mang hỏi: "Chị sai chỗ nào chứ?"
Thẩm Tả lại trách móc tiếp: "Sáng nay chị bỏ đi để lại một mình bọn em, chị có biết bọn em khổ sở đến mức nào không, hiện tại bọn em không còn quan tâm chị nữa, không phải chị cũng khổ sở giống vậy sao? Bọn em buổi sáng còn khổ sở hơn chị rất nhiều..."
Lời còn chưa dứt, người đã như được bay lên không trung rồi. Thẩm Tiểu Vũ nhịn không được mà bế đứa nhỏ đang làm ra vẻ trưởng thành lên, cọ cọ vào khuôn mặt mềm nhỏ nhắn của cậu bé, khế cười cười nhận lỗi: "Xin lỗi em, chị sai rồi!"
Trong lòng gào thét đến chói tai, em trai cô sao có thể đáng yêu đến vậy chứ?
Hành động của cô giống như cái chốt được mở ra vậy, mấy đứa nhóc vừa rồi còn làm ra vẻ không để ý, nhưng trong nháy mắt liền chạy tới, vây quanh người của Thẩm Tiểu Vũ.
“Chị ôm em nữal"
"Em cũng muốn ôm!"
"Tiểu Tả mau xuống dưới đi!"
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt như vậy, những người khác cũng nhịn không được mà cười rộ lên. Thậm chí cười đến mức nước mắt cũng sắp chảy ra luôn rồi. Thực sự không ai nghĩ được rằng mấy đứa nhóc lại có thể suy nghĩ được như vậy.
Còn nhỏ xíu như thế, vậy mà lại nghĩ ra được biện pháp khiến chị gái hiểu được bản thân khổ sở đến mức nào, tuy rằng có chút ngốc nghếch, nhưng có ngốc thì cũng rất đáng yêu, khiến người ta hận không thể bế hết bọn chúng vào trong lòng mà vuốt ve.
Đường Kế An cũng bặm môi vào nhãn nhịn một hồi rồi cũng không nhịn được nữa mà cười lên.
Vừa cười vừa tiến đến giải cứu vợ mình.
Chủ động hỗ trợ bế mấy đứa nhỏ lên.
Đợi đến khi cả nhà bắt đầu ăn cơm, Thẩm Tiểu Vũ nhịn không được mà kể một chút về bộ dạng ngốc nghếch của mấy em trai nhà mình, chuyện vui như vậy mà không kể cho nhà mình thì sao được chứ?
Quả nhiên có thể khiến cho mọi người đều cười lên.
Sau khi ăn cơm xong, cô nhớ đến bản thân sáng nay lúc đi học còn định vê nhà sẽ cho đồ ăn để dỗ dành em trai, liền chuẩn bị tìm xem nên cho bọn họ ăn gì, rõ ràng có một chiếc siêu thị tùy thân lớn như vậy, nhưng số lần vận dụng được lại rất có hạn.
Phải biết rằng siêu thị kia ước chừng có khoảng tám tầng.
Hơn nữa mỗi tầng đều có diện tích rất lớn. Tầng một có bố cục của một siêu thị thông thường, có thể nói là một siêu thị tổng hợp.
Bên trong gôm các loại đồ ăn đồ uống cùng với lương thực các loại đều có hất.
Vừa mới tiến vào siêu thị đã nhìn thấy một khoảng khu vực có các quây bán chuyên biệt rồi, quây thuốc, quây ăn vặt, đồng hồ, trang sức linh tinh gì đó đều có hết, là khu vực hỗn hợp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận