Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 111: Chương 111

Chương 111: Chương 111Chương 111: Chương 111
Chuong 111: Chuong 111 Trong nhà bác cả là người lớn nhất, con cả của hắn là Thẩm Đại Bảo cũng chín tuổi rồi, nhưng hắn còn một năm nữa mới ba mươi tuổi.
Cứ như vậy, cháu trai lớn nhất đã chín tuổi, ông bà mới hơn bốn mươi tuổi, chỉ là do quanh năm suốt tháng phải phơi nắng, hơn nữa làm việc nhà nông nhiều như vậy, bởi vậy mới già hơn những người bạn mà Thẩm Tiểu Vũ từng gặp qua rất nhiều.
Nhưng thời này tất cả mọi người đều có điểm chung là đều như nhau.
Nếu không khi ở vào thời của cô, ấn tượng đầu tiên của mọi người khi nhắc tới mấy người sáu bảy mươi tuổi chính là cần cù, bởi vì đây chính là ưu điểm của những người thời này!
Đương nhiên mấy chuyện này đối với cô mà nói không phải là trọng điểm, trọng điểm là ông nội siêu cấp đẹp trail!I
Tài ăn nói thực sự khiến cô phải ngả mũ thán phục luôn đó!
Thẩm Tiểu Vũ không tự kìm chế được mà đắm chìm vào những suy nghĩ mê muội.
Sau đó cái bụng nhỏ của cô liền bị Thẩm Uyển sờ soạng, Thẩm Uyển vừa sờ vừa cười nói với cô: Bé con đang cười cái gì đó? Còn cười vui vẻ như vậy nữa-"
Thẩm Tiểu Vũ đang chú tâm vào suy nghĩ mơ mộng mà mang theo chút nét cười ngây ngốc, nhưng trong mắt của Thẩm Uyển nét cười này rất đáng yêu, cô phát hiện bé cưng nhà mình đúng là một đứa nhỏ rất thích cười!
Thẩm Tiểu Vũ bị sờ bụng nhất thời cười mà không nói gì.
Dù sao cô có muốn nói cũng không nói được mà, rõ ràng là không nói được.
Thẩm Uyển hỏi như vậy không phải có ý muốn đứa nhỏ trả lời, bởi vì nói chuyện với đứa nhỏ dù không được đáp lại nhưng cũng chính là chuyện mấy người cha mẹ trẻ thích làm nhất, cô ấy chỉ là muốn hưởng thụ lạc thú mà thôi. Nghỉ ngơi được hai ngày rồi, ngày mai công việc bắt đầu lu bù hết lên.
Bây giờ đã là tuân cuối của tháng sau, cây cần gieo trồng vẫn còn rất nhiêu, thời gian sinh trưởng của cây ngô, cao lương vân vân không quá dài, gần như phải gieo trông ngay sau thời gian này.
Thời gian sinh trưởng của thóc lúa cũng không quá dài, chịu được hạn hán, còn là thức ăn chính, chúng còn được trông vào mùa khô, hơn nữa sau mấy hôm mưa kia đập chứa nước chứa được không ít nước rồi, đến lúc cần hoàn toàn có thể lấy ra dùng được, chắc chắn có thể nói rằng vẫn tốt hơn so với năm ngoái.
Đến khi gieo trông xong là gân như có thể thu hoạch lúa mì được rồi. Thu hoạch lúa mì là một quá trình vừa rườm rà vừa mệt người, từ lúc thu hoạch đến lúc cho vào kho phải trải qua mấy trình tự, tất cả đại đội cùng nhau làm cũng phải mất một thời gian dài mới làm xong.
Den khi làm xong có thể được nghỉ ngơi một chút, lúc này lại mau chóng tới thời gian thu hoạch ngô và cao lương rồi.
Có thể nói mọi năm bắt đầu từ mùa he đến khi kết thúc vào mùa thu, thời gian đó chính là lúc mà nông dân bận rộn nhất, dường như còn không có thời gian để thở dốc, cũng chỉ có mùa đông mới có thể dễ dàng nghỉ ngơi một chút.
Vậy nên Thẩm Uyển phải tranh thủ chút thời gian ấy để chăm sóc đứa nhỏ, qua lại gân gũi với đứa nhỏ nhiêu một chút, đến khi bận rộn rồi sợ cô ấy sẽ không còn nhiều sức lực như vậy nữa.
Thẩm Tiểu Vũ tuy rằng không thể nói chuyện, nhưng cũng phối hợp để ra chút ký hiệu mà đáp lại.
Cho nên hai mẹ con bọn họ chơi vui vẻ vô cùng.
Đúng lúc này Thẩm Gia Dương quay lại.
Sau khi về anh trực tiếp đi tới nằm thẳng lên giường, một lúc sau mới ngồi dậy, nhìn thấy Thẩm Uyển, sắc mặt lộ rõ vẻ vui mừng nói: "Em đoán xem vừa rồi mẹ tìm anh để nói chuyện gì?”
Thẩm Uyển không đoán mà trực tiếp hỏi: "Nói gì?"
Thẩm Gia Dương hỏi như vậy là bởi vì muốn thuận tiện để nhắc tới chuyện này mà thôi, vợ hỏi rồi thì anh cũng không lê me nữa, nhanh chóng nói luôn: "Lần trước anh vừa đưa cho mẹ mấy cân lương thực đó em có nhớ không?"
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận