Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 133: Chương 133

Chương 133: Chương 133Chương 133: Chương 133
Chuong 133: Chuong 133 Trái lại Từ Bội vẫn tâm cao khí ngạo như cũ, nhưng cuộc đời lại có chút mơ hồ, sau này còn ly hôn một lần, cả cuộc đời chẳng có gì đặc sắc.
Không ngờ đi đến cuối cuộc đời rồi, cô ta vậy mà lại quay lại thời điểm lúc mình mới sinh.
Bây giờ cô lại gặp mặt người chị họ được người khác vô cùng hâm mộ lần đầu tiên.
Cô ta không khỏi cảm khái một chút, hóa ra lần đầu bọn họ gặp nhau lại sớm đến như vậy, kiếp trước lúc này cô ta còn là một đứa trẻ con chân chính, căn bản không có chút ấn tượng gì, đến khi cô ta có được nhận thức, lúc gặp qua chị họ cũng là năm sáu tuổi rồi. Đương nhiên có lẽ là vì cô ta nhận thức được mọi chuyện muộn, mới tưởng rằng khi đó bọn họ mới gặp nhau.
Nhưng hiện tại việc này không quan trọng, quan trọng là tại sao cô ta lại quay lại lúc còn nhỏ vậy? Mà có được ký ức của kiếp trước rồi cuộc sống của cô ta liệu có tốt đẹp được như chị họ hay không.
Ý tưởng này khiến cô ta không khỏi có chút nhiệt huyết sôi trào! Chỉ là lại nhìn cơ thể nhỏ xíu này của mình, nhiệt huyết của cô ta lại hạ xuống, nghĩ hiện tại cũng chẳng làm được gì nhiều, đợi lớn lên rồi tính tiếp!
Tên của bà lão vốn là Ngô Tiểu Phượng.
Tổ tiên từng làm tiến sĩ, cũng coi như rất nở mày nở mặt, chỉ là sau này lại tuột dốc, vậy nên từ đời ông nội cho đến đời cha, đêu muốn có lại được vinh quang như tổ tiên, vậy nên rất gấp gáp vê phương diện cho con cháu đọc sách, đến cả con gái như Ngô Tiểu Phương cũng cùng được viết chữ, đọc chữ. Cha từng nói một câu khiến Ngô Tiểu Phượng bây giờ vẫn còn khắc ghi.
Cha nói, đọc sách khiến người ta sáng suốt.
Cho nên cho dù bà có là con gái, cha cũng nguyện ý để bà học theo. Dù là một cô gái như lúc trước, hay đã trở thành một người bà nội đã có vài đứa cháu như bây giờ, bà lão đều cảm thấy cảm tạ lời dạy trước đây của cha, đi qua nửa cuộc đời, bà dùng chính những gì mình đã trải qua để cảm nhận ý tứ trong câu nói kia của cha.
Bà tuy rằng chỉ là một bà lão ở nông thôn, nhưng những kinh nghiệm lớn dân lên khiến lòng bà đều có khe rãnh rồi, bồi dưỡng nên được một người dù gặp ai hay chuyện gì cũng không kiêu ngạo như bà ngày hôm nay, tính cách luôn bảo trì chủ tâm.
Chỉ nhìn đơn giản bà dạy dỗ cháu trai cháu gái trong nhà tốt như vậy, chọn con dâu cho con trai cũng đều là những người tốt, từ căn bản đã tránh được rất nhiều loại mâu thuẫn cho gia đình, cũng đủ để chứng minh ba thông minh đến mức nào rồi.
Bà dùng chính đôi tay cùng tri thức của mình dù trải qua một cuộc đời bình thường, nhưng cũng là một cuộc sống vô cùng thư thái yên bình.
Vậy nên con gái sau khi gả cho người trên thị trấn như vậy, rất nhiêu người nông thôn coi đó là từ một người dân quê biến thành "người thành phố' hộ khẩu thành trấn ăn lương thực ở đó, nhưng quan hệ của bà với người nhà họ Từ vẫn không có gì khác so với những nhà thông gia còn lại.
Dù sao bà cũng không bám víu lấy nhà họ Từ, cũng không tự nhận mình kém hơn một bậc, cứ vậy mà kể cả lúc đối mặt thương lượng với họ thái độ cũng rất ngang hàng. Có lẽ bởi vì thái độ của bà lão như vậy, nhà họ Từ lại càng muốn qua lại với bọn họ hơn.
Mẹ Từ nhiệt tình chiêu đãi bà lão, nói chuyện với bà ấy đồng thời nghe cả cuộc đối thoại của con dâu với chị dâu cô ấy, thuận thế liên ngưng lại một hơi, lại uống một ngụm nước mới cùng bà thông gia di tới bên giường nhìn hai tiểu nha đầu.
Bà lão cũng mới biết đứa nhỏ mà con gái nhà mình sinh là một tiểu nha đầu.
Đối với bà thì sinh con trai hay con gái đều giống nhau, bởi vì lúc trước bà đã được cha mẹ giáo huấn tư tưởng như vậy, vậy nên bà cũng như vậy mà đối đãi với con trai con gái của mình, thậm chí là với cả cháu chắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận