Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 335: Chương 335

Chương 335: Chương 335Chương 335: Chương 335
Chuong 335: Chuong 335 Truong Ngoc Linh nghiem tuc ma gật đầu, thấy mấy bô lão phụ trách chứng kiến cùng với mấy cán bộ trong thôn đang có ý định rời khỏi đây rồi, lập tức biết rằng là phải kêu chị em Đại Nha đi tiễn họ về. Đại Nha cũng rất nghe lời, tuy rằng không thích nói chuyện, nhưng chuyện này thì cô bé không phản đối chút nào het.
Tiễn đưa vài bô lão hoặc cán bộ thôn đến tận cửa nhà, còn định tiếp tục tiễn nữa thì bị ông lão lên tiếng ngăn cản: "Được rồi, cứ ở nhà mình đi, không cần tiễn đâu, cháu quay về phụ giúp cha mẹ mình đi!
Đại Nha gật đầu, lúc phải xoay nguoi quay ve thi nhin thay Tham Tiểu Vũ đứng cách đó không xa, không khỏi cười mỉm với cô một cái, sau đó lại khôi phục lại bộ dạng trầm mặc ít nói như bình thường, dẫn theo em gái đi vào trong nhà.
Thẩm Tiểu Vũ nhìn thấy hết thần sắc cùng phản ứng của cô bé từ nay đến giờ.
Phát hiện ra Đại Nha vậy mà lại rất vui vẻ với chuyện này sao?
Cẩn thận mà ngẫm lại thì Đại Nha vui vẻ cũng là chuyện bình thường thôi.
Sau khi ra ở riêng rồi, người lớn trong nhà cũng chỉ còn mỗi Thẩm Vĩ và Trương Ngọc Linh thôi.
Tuy rằng Thẩm Vĩ có tính cách hơi đáng ghét, nhưng số lần hắn ta động tay động chân mà đánh con quả thực chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, cùng lắm là chỉ coi như chị em Đại Nha không hề tồn tại mà thôi.
Việc này ban đầu sẽ làm người ta cảm thấy khổ sở, nhưng qua một thời gian dài rôi cũng sẽ không thèm để ý nữa, so với việc luôn bị đánh đập thì vẫn tốt hơn rất nhiều. Mẹ kế Trương Ngọc Linh cũng không phải người sẽ luôn ra tay đánh người.
Ngày tháng của bọn họ sẽ tốt hơn rất nhiêu so với việc chưa được ra ở riêng.
Dù sao trước khi được phân ra ở riêng, phía trên còn có bà nội, chú bác thím, dưới còn có anh chị em họ, ba chị em bọn họ chính là sự tôn tại vô hình nhất trong nhà, cũng là những người bị bắt nạt áp bức nhiều nhất.
Hoàn cảnh trong nhà có như thế nào thì cũng vô dụng, bởi vì căn bản bọn họ sẽ không được hưởng thụ.
Bây giờ thì tốt rồi, bọn họ sau khi được phân ra ở riêng, cuối cùng cũng có thể vì chính bản thân mình mà cố gắng hơn một chút. Nhìn thấy bóng dáng Đại Nha xoay người rời đi, Thẩm Tiểu Vũ nghĩ đến nụ cười vừa rồi của cô bé, chân thành cảm thấy vui thay cho bọn họ, theo điểm này mà nói thì Trương Ngọc Linh chính là quý nhân của bọn họ, nếu nói như vậy cũng không hẳn là nói quái Ban đầu mọi chuyện náo nhiệt như thế nào, bây giờ dường như đã êm xuôi hết cả rồi.
Mấy bô lão với cán bộ thôn sau khi đã rời đi, hai vợ chồng Thẩm Vĩ cùng với Trương Ngọc Linh cũng ngay lập tức chuẩn bị thu dọn đồ đạc của bọn họ để chuyển đi.
Tuy rằng chuyển nhà đi thì sẽ không thể lấy bất kỳ đồ vật nào của nhà mình được, nhưng Trương Ngọc Linh trước đó khi vào đây làm dâu còn mang theo ít "đồ cưới" mà, mấy thứ đồ đó cùng với mấy đồ bọn họ quen dùng trong phòng của mình đều có thể đem đi được hết.
Trương Ngọc Linh chỉ huy chồng và con mang đồ đi, bản thân cô ấy thì tranh thủ cơ hội tìm người quen để vay mượn ít đồ từ mấy người đến đây hóng chuyện, dù sao nơi phải chuyển đến nếu không dọn dẹp một chút thì sẽ không ở được. Cho dù có vào ở được đi nữa thì cũng phải vay một ít lương thực cùng với mượn ít vật dụng để sống qua ngày.
Nếu không cả nhà bọn họ sẽ phải ăn không khí mà sống mất.
Mọi người lúc hóng chuyện thì rất tích cực, nhưng đến khi bị người ta đến trước mặt vay đồ mượn đồ, ấy thế mà lại có rất nhiều người lùi bước, không đợi người ta đuổi mà lập tức chạy đi bảo nhà mình có việc, lấy cớ để rời đi.
Nhưng không phải tất cả mọi người đều như vậy. Nhân duyên tốt của Trương Ngọc Linh sau khi tiến vào đây mấy tháng cũng lập tức được thể hiện ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận