Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 87: Chương 87

Chương 87: Chương 87Chương 87: Chương 87
Chuong 87: Chuong 87
Có được đồ tốt, nói không vui là nói dối, nhưng tìm lý do để mang đồ tốt ra thực sự khiến người khác đau đầu vô cùng, đậu tương lần trước vẫn còn để trong phòng bếp để làm rau mầm, lý do lần trước cũng cực kì miễn cưỡng, hoàn toàn không thể cứ dùng cái cớ như vậy mãi được?
Thẩm Gia Dương dường như chưa từng nghĩ sẽ có chuyện khiến mình vừa vui vừa phiên não như vậy!
Thời điểm mà Thẩm Gia Dương đang phiền não, Thẩm Uyển đã lấy phấn rôm thử xoa lên người cho Thẩm Tiểu Vũ rồi, dùng xong không khỏi cảm khái mà nói: "Dùng tốt quá, còn thơm nữa, thứ này dùng tốt thật đó!"
Thẩm Uyển dùng xong phấn rôm liên cất đi.
Từ sau khi ngày nào cũng có đồ tốt xuất hiện bên cạnh người bé cưng, tủ đầu giường chỉ cần cô ấy không có ở đó thì lúc nào cũng ở trong trạng thái được khóa, tuy rằng sẽ không có ai tùy tiện đến mở khóa đầu giường phòng cô ấy, nhưng nhỡ đâu có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, chuyện như vậy cẩn thận như thế nào cũng không dul Đợi sau khi Thẩm Uyển cất phấn rôm vào chỗ chuyên dùng để cất đồ cho bé cưng trên tủ đầu giường xong, lúc này mới cầm ba thứ đồ của ngày hôm nay lên nhìn.
Hộp bằng sắt, bên trên có in hình, có chút giống với đồ hộp mà Thẩm Uyển từng thấy qua, nhưng hộp này bên trên có vẽ hình miếng thịt, cái này cô vẫn có thể nhận ra được.
Vậy nên, bên trong chiếc hộp này chính là thịt sao?!
Một hộp thịt dưới con mắt của Thẩm Tiểu Vũ thì chỉ là một hộp thịt nhỏ, bên trong cũng chẳng có bao nhiêu thịt, nhưng đối với Thẩm Uyển thì không hề ít chút nào, không những không ít, mà còn là rất nhiều.
Vào lễ mừng năm mới khi giết heo mỗi nhà đều được phân cho thịt, mỗi năm mỗi nhà đều được phân cho chẳng có bao nhiêu thịt, nhiều nhất cũng chỉ được vài cân.
Một gia đình lớn vốn có nhiều người, thịt có được đều phải chia ra mà ăn, một người có thể ăn được một miếng thịt to như vậy là chuyện khiến người khác đặc biệt vui vẻ.
Mà nếu bên trong chiếc hộp cô ấy đang cầm là thịt thật, thì lượng thịt còn nhiêu hơn cả lượng thịt được phân cho mỗi người trong nhà nữa, cho nên đống thịt này sao có thể coi là ít được?
Điều này khiến tâm tình của Thẩm Uyển trong lúc nhất thời phức tạp vồ cùng.
Mỗi lần cô ấy muốn có thứ đồ gì tốt xuất hiện bên cạnh bé cưng, bé cưng càng có khả năng cho ra được món đồ còn tốt hơn, mấy suy nghĩ này không biết có phải bị đọc được không, có thể nói chỉ có cô ấy là không nghĩ ra được, chứ không có thứ gì mà không xuất hiện được bên người bé cưng.
Lúc cô ấy còn đang ngẩn người, hộp thịt trong tay đột nhiên bị Thẩm Gia Dương cầm lên, Thẩm Uyển liền ổn định lại tinh thần, lúc vừa chuẩn bị hỏi anh nên làm thế nào, Thẩm Gia Dương nhìn qua liên đưa hộp thịt trả lại cho cô ấy: "Hộp thịt này chúng ta giữ lại để ăn di
Cho đến hôm nay, Thẩm Gia Dương cũng coi như hiểu được mọi chuyện rồi.
Mỗi ngày sẽ có đồ xuất hiện bên cạnh người bé cưng là chuyện rất chắc chắn, mấy thứ đồ này đều là đồ tốt đến mức không mua nổi, căn bản không thể để ở nhà trong thời gian dài, nhỡ bị người ngoài phát hiện sẽ rất đáng lo, đồ vật chất đống càng nhiều lại càng đáng lo ngại hơn.
Suy nghĩ của Thẩm Gia Dương trong ba người anh em trai vẫn thông minh nhất, vừa thông minh vừa là người quyết đoán.
Nếu đã có điều kiện như vậy, thì không thể đem đồ giấu ở đâu được hết, có thể mang ra ngoài được thì mang ra ăn với người nhà, không thể mang ra ngoài được thì để lại ăn với vợ, dù sao cũng là đồ mà con gái anh mang tới, anh với vợ có ăn thì cũng hợp tình hợp lý. Thực sự không cần lo lắng so đo nhiêu như vậy!
Thẩm Tiểu Vũ mà biết được tâm tình Thẩm Gia Dương chuyển biến như vậy nhất định sẽ hướng ve phía anh mà mạnh mẽ vỗ tay, đúng, cô chính là muốn họ có tư tưởng như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận