Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 131: Chương 131

Chương 131: Chương 131Chương 131: Chương 131
Chuong 131: Chuong 131 Bọn họ đang nuôi một đứa nhỏ, người làm cô như Thẩm Gia Ngọc đương nhiên là rất muốn gặp, bây giờ cuối cùng cũng được gặp rồi, cô ấy có chút vội vàng cũng không phải chuyện gì khó lý giải.
Thẩm Gia Ngọc sau khi bế lấy đứa nhỏ, đột nhiên tram mặc.
Ngay lúc trước, cô ấy vẫn cảm thấy con gái nhà mình là một đứa nhỏ trắng nõn, đúng vậy, cô ấy vừa sinh được một cô con gái, nhưng sau khi nhìn cháu gái xong, cô ấy tự hoài nghi liệu có phải bản thân đã nhầm lẫn hai từ trắng nõn rồi không.
"Chị dâu, chị nuôi đứa nhỏ này như thế nào vậy, mau nói với em đi, chị nhìn xem con gái em có cần uốn nắn thế nào nữa không, không cần phải nuôi đến giống hệt như đứa nhỏ này, chỉ cân trắng nn dễ nhìn một chút là được rồi."
Trâm mặc xong, Thẩm Gia Ngọc vô cùng nhiệt tình trưng câu ý kiến với người vừa là chị dâu vừa là bạn chí cốt này.
Trắng lên là đẹp rồi, Thẩm Gia Ngọc lần nữa nhận thức chắc chắn được sự thật này.
Thẩm Uyển bị em chồng hỏi như vậy có chút ngớ người ra: ”...
Lời này sao nghe có chút quen tai? A, nghĩ ra rồi, lần trước bạn tốt Yến Tử của cô ấy lần đầu gặp bé cưng không phải cũng có phản ứng như vậy sao, tuy rằng nội dung trong lời nói không giống nhau, nhưng ý tứ thì đều như nhau, tất cả đều là muốn khen bộ dáng bé cưng trắng non đẹp đẽ.
Điều này khiến cô ấy không khỏi im lặng cảm khái, hai người bạn này đúng là ăn ý với nhau thật đó! Thẩm Gia Ngọc thấy Thẩm Uyển không nói gì, vội vàng thúc giục: 'Sao vậy? Hay là chị có biện pháp đặc biệt gì không thể nói với em được?”
Lúc nói chuyện còn lấy tay nhéo nhéo cánh tay nhỏ của Thẩm Tiểu Vũ, sau đó lại cầm lấy tay của con gái nhà mình, đặt hai cánh tay ngay cạnh nhau, quả nhiên khác biệt là rất lớn.
Thẩm Uyển có chút dở khóc dở cười mà trả lời: "Chị thì có biện pháp đặc biệt gì được chứ? Không phải cũng nuôi giống hệt như em sao?”
Thẩm Gia Ngọc không tin: "Nuôi giống nhau ư, vậy sao bé con nhà chị nhìn đáng yêu trắng trẻo, con nhà em lại không được như thế, vốn dĩ lúc trước em còn nghĩ đứa nhỏ nhà mình đã dễ nhìn lắm rồi, bây giờ nhìn đứa cháu gái này, em mới cảm thấy bản thân lúc trước không hề biết gì hết.
Lời này có chút khoa trương, biết hay không biết thì căn bản không liên quan gì đến chuyện kia hết. Thẩm Tiểu Vũ trắng như vậy, một là do trắng bẩm sinh giống như Chu Cầm, nhưng những phương diện khác thì cô ta lại theo không kịp, lại cộng thêm hằng ngày phải bán mặt cho đất bán lưng cho trời, nên mới khiến làn da bị đen đi. Nhưng cô thì không giống vậy. Đứa nhỏ mới sinh có làn da vừa mềm vừa trắng, đây chính là ưu thế của một mình trẻ con, có thể nói cô đã kế thừa được gen của Chu Cầm, lại là một đứa trẻ trắng trẻo, căn bản thì cô vẫn luôn được uống sữa bột, lại được nuôi nấng cẩn thận như vậy, đương nhiên trông sẽ càng nổi trội hơn rồi.
Đây mới là ưu thế của người bị ai đó ném đi.
Nhưng mà lời hay thì ai cũng thích nghe hết, nghe nhiêu cũng không ghét được, Thẩm Tiểu Vũ nằm trên giường vẫn còn cảm thấy có chút bị đả kích vì vấn đề cân nặng của mình, bây giờ được khen một hai câu liên trở vê trạng thái ban đầu. Chỉ như vậy thôi, cô đã cảm thấy thích người cô này rồi.
Vì thế Thẩm Gia Ngọc liền nhìn thấy bé cưng nhỏ được cô ấy nắm tay lộ ra vẻ tươi cười, cánh tay nhỏ bé cũng phối hợp chộp lấy tay cô ấy, ngón tay nhỏ còn rất có lực, ở trong tay cô ấy mạnh bạo vô cùng! "Đứa nhỏ này cũng quá đáng yêu rồi!" Bản năng của người mẹ trong Thẩm Gia Ngọc liên bùng phát, trực tiếp hôn lên má đứa nhỏ mấy miếng, lúc ngẩng đầu lên còn nói: "Đứa nhỏ này lớn hơn Bội Bội nhà em khoảng một tháng, nhìn thế nào cũng thấy thông minh hơn rất nhiêu, còn nhỏ như vậy đã biết nịnh người rồi, lớn lên không biết còn như thế nào nữa?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận