Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 86: Chương 86

Chương 86: Chương 86Chương 86: Chương 86
Chuong 86: Chuong 86 Hai vợ chồng lần lượt ăn từng miếng một, Thẩm Tiểu Vũ nghe bên tai có cảm giác như nghe tiếng chuột đang khẽ ăn vụng hạt dưa vậy, tưởng tượng ra cảnh đó đột nhiên có chút buồn cười. Nhưng ngày hôm nay rất nhanh đã kết thúc rồi.
Ngày mai cô phải lấy ra cái gì đây? Nghĩ lúc nãy mẹ nuôi nói trên cổ cô có mấy vết đỏ, lại nghĩ đến lúc tè dâm không được thay tã đúng lúc khiến mông có chút không thoải mái, Thẩm Tiểu Vũ rất nhanh nghĩ ra được mình nên lấy cái gì ra rồi.
Cô cần một hộp phấn rôm! Cho dù là nước tiểu hay mồ hôi dính trên da, chỉ cân dùng phấn rôm để bôi qua là có thể nhẹ nhành khoan khoái hơn rất nhiều, trên người cũng sẽ không có mùi quá khó ngửi, hơn nữa cô nghĩ trong vòng một tháng thì cô không thể đi ra ngoài được, vậy nên bôi phấn rôm trong phòng cũng không có vấn đề gì hết.
Tự chọn được đồ tốt cho mình, còn được lựa chọn hai món nữa. Thẩm Tiểu Vũ thấy cha mẹ cũng chưa hiểu được phương thức xử lý mỗi lần cô lấy đồ ra, đối với đồ của bản thân bọn họ sẽ không động vào, nhưng nếu lấy đồ có thể cho cả gia đình dùng thì bọn họ sẽ tìm cách để giải thích sự xuất hiện của món đồ đó, sau đó đưa đến tay bà lão, để cả nhà cùng nhau dùng. Ngoài ra thì không có ý kiến gì với thương thức xử lý của Thẩm Tiểu Vũ hết.
Nhưng vì cô vốn là con gái của hai người họ, cô đương nhiên muốn bọn họ có thể lo lắng cho bản thân nhiều hơn chút.
Nếu đến chính bản thân mà bọn họ không chịu quan tâm, vậy cô sẽ thay bọn họ quan tâm.
Ai kêu cô vừa tốt bụng vừa đáng yêu vậy chứ, ôi, cô cũng sắp bị chính bản thân mình mê hoặc rồi! Bởi vậy ngày hôm sau, Thẩm Tiểu Vũ liền lấy đồ ra, ngoài phấn rôm lấy cho chính mình, còn có hai thứ nữa là một cân lương thực cùng với một phần thịt hộp! Lương thực có thể tìm lý do để cho người trong nhà cùng ăn, thịt hộp chính là để cho cha mẹ ăm. Bọn họ gây quá, phải chịu khó bồi bổ mới được!
Đây là Thẩm Tiểu Vũ phải suy xét rất lâu sau đó mới đưa ra được phương thức thích hợp nhất, ba loại đồ, để cho ba đối tượng khác nhau sử dụng, vừa không bạc đãi chính mình cùng với cha mẹ nuôi, cũng không khiến cha mẹ nuôi cảm thấy áy náy vì chỉ biết lén dùng đồ mà không chia cho ai, quá hoàn hảo!
Tuy mỗi ngày lấy ra ba thứ đồ, nhưng đối với chủng loại cùng với sản lượng đồ trong cả một siêu thị mà nói, cho dù liên tục lấy đồ trong ba tháng bọn họ cũng có thể dùng được những loại đồ khác nhau không hề trùng lặp.
Đương nhiên để tránh phiền toái, ngoại trừ bản thân với cha mẹ, muốn lấy đồ cho cả gia đình ăn thì cô chỉ có thể chọn những loại lương thực phù hợp với thời này mà thôi, cho dù trùng lặp cũng phải chịu thôi, có là tốt lắm rồi.
Mà vợ chồng Thẩm Gia Dương đối với việc mỗi sáng sớm thức dậy nhìn thấy vài thứ đồ trên giường đã không còn quá ngạc nhiên nữa rồi, hơn nữa thời gian mấy thứ đồ kia xuất hiện đều rất có quy luật, đều là vào buổi sáng sớm sau khi bọn họ tỉnh dậy.
Thời điểm này không có người ở bên ngoài phòng bọn họ, đối với bé cưng dị thường này hai vợ chồng chỉ có thể kinh ngạc, kinh ngạc xong bọn họ lại bắt đầu đi thu thập đồ.
Thẩm Uyển nghiên cứu một hồi lâu mới hiểu được tác dụng của phấn rôm.
Dù sao thời này không có đứa nhỏ nhà nào được dùng đồ như vậy hết, nuôi một đứa nhỏ thôi mà, cân gì phải câu kỳ đến vậy, bé cưng nhà bọn họ bây giờ được chăm chút cẩn thận đến vậy, còn cầu kỳ hơn mấy đứa trẻ con trong thành phố rất nhiêu!
Thẩm Gia Dương nhìn thấy có khoảng một cân đậu tương, vừa vui vừa bất đắc dĩ: 'Lần trước mới câm mấy cân lương thực tới, bây giờ đột nhiên lại cầm đậu tương ra, cho dù là anh anh cũng không tìm được lý do gì thích hợp hết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận