Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 97: Chương 97

Chương 97: Chương 97Chương 97: Chương 97
Chuong 97: Chuong 97 Cả hai vợ chồng đều cảm thấy tiệc đầy tháng này trải qua rất suôn sẻ, kế tiếp là đợi phản ứng của người trong thôn thôi. Nhưng đại khái chưa được bao lâu thì mọi người cũng biết được cô ấy với Dương Gia nhặt một đứa trẻ vê nuôi rồi. Đây chính là mục đích chủ yếu của lễ đây tháng! Tạm thời bỏ qua mọi chuyện, Thẩm Uyển liền đi đón đứa nhỏ, đứa nhỏ vẫn còn ở trong lòng chị dâu cả mà. Không ngờ được rằng lúc cô ấy tìm thấy chị dâu cả để bế con vê, chị dâu cả lại ngẩng đầu liếc cô ấy một cái, vậy mà lại nói: 'Em đi làm việc của chính mình đi, chị giúp trông nom đứa nhỏ cho, dù sao chị cũng đang rảnh!"
Thẩm Uyển: "..."
Đây là chuyện gì vậy, chị dâu cả bế bé con đến nghiện rồi sao?
Tuy rằng cô ấy rất vui khi thấy chị dâu cả thích đứa nhỏ như vậy, nhưng Thẩm Uyển thực sự không ngờ sẽ có người tranh đứa nhỏ với cô ấy, bây giờ cô ấy có gì để làm đâu chứ?
Cô ấy cũng đang rảnh rỗi mà?!
Sau khi khách khứa tham gia tiệc đầy tháng của Thẩm Tiểu Vũ quay trở vê hết, dường như không cần nhiều thời gian, hâu hết người trong thôn đều biết con thứ ba nhà đại đội trưởng vừa nhận một đứa trẻ về làm con nuôi.
Lúc trước, bởi vì người trong thôn phải vội vàng gieo trồng, Thẩm Tiểu Vũ thì cứ luôn bị nuôi ở trong phòng, trong thời gian đó chỉ có vài người có quan hệ đặc biệt tốt tới nhà, sau đó thì vô tình biết được trong nhà có nhiêu hơn một đứa nhỏ, ngoài những người đó ra thì không có nhiêu người biết chuyện đó.
Tuy rằng dưới nông thôn mấy chuyện lông gà vỏ tỏi cũng truyên ra ngoài cho nhau biết, nhưng cũng được phân ra theo thời gian khác nhau.
Thời kỳ ngày mùa, mệt đến mức khiến con người ta khó mà thanh thản được, mấy người hiểu rõ được Thẩm Uyển đang nuôi một đứa nhỏ nhiều nhất cũng chỉ là nói với người nhà mình mấy câu, chứ chưa đến mức hận không thể to miệng mà đem chuyện này đi kể khắp nơi giống như mẹ Bân Tử. Mấy người nhiều chuyện ở dưới quê không ít, nhưng đặc biệt nhiều chuyện như mẹ Bân Tử thì không nhiều lắm.
Vậy nên trước khi tổ chức tiệc đầy tháng này, trong thôn cũng có rất ít người biết vợ chông Thẩm Gia Dương nhặt một đứa trẻ về nuôi. Nhưng sau tiệc đầy tháng, chuyện này đã được phô bày hết ra rồi, dù số lượng người tới tham gia tiệc đầy tháng có hạn, nhưng tốc độ tin tức được truyền ra ngoài thì không có hạn chút nào. Hầu hết người trong thôn biết được chuyện này đều cảm thấy người nhà Thẩm Gia Dương tính tình rất tốt, nguyện ý nuôi dưỡng một đứa nhỏ bị vứt bỏ không phải con cháu ruột nhà mình.
Nhưng có người lại rất chua ngoa, cảm thấy con cái nhà mình còn chưa nuôi nổi, nhà đại đội trưởng Thẩm lại có thể nuôi dưỡng một đứa nhỏ không có quan hệ gì với nhà mình, quả nhiên điều kiện của nhà đại đội trưởng rất tốt.
Ngoài ra còn có mấy người phụ nữ luyên thuyên với nhau cảm thấy Thẩm Uyển không tự mình sinh được con phải đi nuôi đứa con mà người khác vứt bỏ, cũng thật là đáng thương, có nhiều người liền nghĩ bản thân rất cao thượng, có chút đồng tình, cũng có chút cảm thấy bản thân mình tốt đẹp hơn. Cuối cùng là một vài người bạn đồng trang lứa âm thâm ngưỡng mộ Thẩm Uyển.
Thẩm Uyển trong số những cô gái cùng tuổi có thể nói khiến không ít người ganh tị, bộ dáng cô ấy không những không tồi, cha còn là bí thư chi bộ, trong nhà có năm người con, chỉ có mình cô ấy là con gái, gia cảnh hơn người vô cùng, con người cô ấy cũng vậy, vậy nên từ nhỏ cô ấy đã được nuôi nấng trong yêu chiều.
Cho đến khi lớn lên rồi lập gia đình, cô ấy không gặp phải bất kỳ trắc trở nào mà được gả cho Thẩm Gia Dương nhà đại đội trưởng.
Cái gì cũng tốt như vậy, có thể không khiến người ta nhớ thương được sao?
Thẩm Gia Dương trước khi kết hôn vốn là người trong mộng của rất nhiêu cô gái, kết quả một người đàn ông tốt như vậy lại bị Thẩm Uyển đoạt được dễ như trở bàn tay, sau khi kết hôn anh còn đối xử với cô ấy rất tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận