Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 350: Chương 350

Chương 350: Chương 350Chương 350: Chương 350
Chuong 350: Chuong 350 Đường Kế An chỉ biết rằng sau khi bản thân đi đến phòng học lớp một đã thấy Thẩm Tiểu Vũ bị mấy bạn học vây quanh rồi, nam nữ có đủ, ánh mắt bắt đầu sáng lên mà nói chuyện với vợ cậu.
Trẻ con không có tâm lý phức tạp như vậy, nhiều lắm cũng chỉ là tò mò vê bạn học mới mà thôi, hơn nữa bạn học mới vừa xinh vừa thân thiện như vậy, liền nhịn không được mà muốn kết bạn với cô. Đường Kế An lại là người có tính chiếm hữu rất cao của người trưởng thành.
Rõ ràng chuyện vợ mình được yêu mấn là chuyện tốt, nhưng cậu nhìn vào lại cảm thấy không thoải mái cho lắm.
Cậu cảm thấy sự chú ý của vợ mình bị người khác lấy đi rồi.
Nếu cậu thực sự là trẻ con, có lẽ khi thấy cảnh này sẽ cảm thấy khó chịu, sau đó sẽ lập tức chạy đến làm loạn, khiến cho cô chỉ có thể nhìn thấy một mình cậu ở trong tâm mắt thôi.
Nhưng cậu không phải là trẻ con, dù có tính chiếm hữu cao đi chăng nữa thì cậu cũng sẽ không cố ý gây ảnh hưởng đến sự trưởng thành cùng với việc giao tiếp của vợ mình.
Điều đó hoàn toàn xuất phát từ tình yêu cùng với sự tôn trọng của cậu dành cho vợ.
Giống như cậu không thích việc mấy đứa nhóc trong nhà cứ quấn quýt lấy vợ của mình vậy, nhưng cậu không nghĩ đến việc sẽ sử dụng thủ đoạn để ly gián bọn họ đâu, cùng lắm là phân tán sự chú ý của mấy đứa nhóc đi một chút thôi, cũng để cho vợ cậu sẽ có nhiều thời gian và không gian tự do.
Sau đó cậu có thể thừa dịp mà sấn vào côi
Thủ đoạn nhỏ này thì cậu có thể làm được, nhưng cứ như vậy mãi thì không được.
Vậy nên dù cứ nhìn thấy có người vây quanh vợ là cậu lại cảm thấy không được thoải mái, nhưng sau khi Đường Kế An đi vào phòng cũng không làm gì khác nữa hất, cũng chỉ thuận tay tìm ghế mà ngồi xuống bên cạnh Thẩm Tiểu Vũ thôi.
Nhưng cậu đột nhiên xuất hiện như vậy, mấy đứa nhóc đang vây quanh cô nói chuyện bỗng chốc im lặng, người này nhìn người kia, biểu cảm liền có chút câu nệ.
Đối với mấy học sinh còn đang đi học, học sinh có tuổi lớn hơn bọn họ vẫn rất có khả năng uy hiếp, ngoài mấy kẻ lớn gan đến ngốc nghếch ra, hâu hết trẻ con đều cảm thấy người nhiều tuổi hơn mình có hơi khắc nghiệt và không được tự nhiên.
Khí chất của Đường Kế An lại lớn như vậy, thế nên mấy học sinh vừa rồi còn cười nói vui vẻ với Thẩm Tiểu Vũ, vậy mà lại cười cho qua rồi lập tức giải tán, hoặc là vê phòng học hoặc là ra ngoài chơi, hoặc là về chính chỗ của mình mà ngồi xuống, sau đó lén quan sát về phía bọn họ, còn tự làm ra bộ dạng bí ẩn.
Đường Kế An: "..."
Có phải là tự nhiên hoàn thành nguyện vọng của mình rồi hay không?
Còn chưa lên tiếng đuổi mà mấy đứa nhóc này đã tự động rút lui rồi sao?
Không thể không nói, tâm tình của Đường Kế An dù ngạc nhiên nhưng cũng thấy rất vừa lòng.
Cậu giống như thể vừa có được phương pháp không tồi vậy.
Nhưng khi mọi người và Thẩm Tiểu Vũ thấy anh trai nhỏ đi tới, mấy bạn học vừa rồi vây quanh cô còn chưa nhớ hết mặt hết tên mà đã lập tức giải tán rồi, khiến cho người ta có cảm giác dường như anh trai nhỏ không thể hòa hợp được với ai vậy.
Điều này khiến Thẩm Tiểu Vũ trong lúc nhất thời không biết có nên an ủi anh trai nhỏ một chút hay không.
Dù sao trong thâm tâm anh trai nhỏ cũng là người trưởng thành, hoàn toàn coi anh trai nhỏ như một đứa trẻ con mà đối xử là hai khái niệm hoàn toàn bất đồng, không có ai hiểu rõ sự khác biệt giữa trẻ con và người lớn bằng cô hết.
Cũng may không cần cô phải bối rối đến vậy, anh trai nhỏ nhìn qua dường như không để ý chút nào. Rất nhanh liên quay đầu qua nói chuyện với cô.
Chỉ là nói vê trải nghiệm của việc đi đến trường, học trên lớp có quen hay không quen mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận