Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 78: Chương 78

Chương 78: Chương 78Chương 78: Chương 78
Chuong 78: Chuong 78 Người bạn Thẩm Uyển của cô ấy đúng là nhặt một đứa trẻ về nuôi thật, quan trọng nhất là-
"Tiểu Uyển, cô cho đứa nhỏ này ăn cái gì?"
Cô ấy nhìn ngó khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn của bé cưng, có chút hâm mộ nói: "Khuôn mặt này còn trắng hơn cả Ngưu Đản nhà tôi nữa, cũng ngoan hơn, tự mình đợi đến trưa mà không khóc nháo chút nào, lúc thay tã cũng nghe lời như vậy, mấy lời cô nói hóa ra toàn là thật."
Ngưu Đản nhà cô ấy không hài lòng một chút là đã khóc nháo lên rồi, lớn giọng đến mức khiến người ta sốt ruột không thôi. Cho dù là mẹ ruột Ngưu Đản, Thẩm Yến có đôi khi cũng muốn chặn cái miệng cậu bé lại khiến cậu bé không tru tréo cái miệng lên nữa, còn có thay tã nữa, mỗi lân thay ta cho Ngưu Đản đều giống như đánh trận vậy, cái chân nhỏ ngắn cũn cỡn lại có nhiêu lực như vậy, nào có được ngoan ngoãn như tiểu nha đầu nhà Tiểu Uyển này?!
Thẩm Yến thấy thực sự rất ngưỡng mộ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn cùng đôi mắt to mười phần linh khí nhìn qua đã thấy yêu rồi.
Cũng không biết ai mà lại đem ném đứa nhỏ đáng yêu đi như vậy chứ.
Thẩm Uyển lúc này thay tã xong rồi, nghe được câu Thẩm Yến thuận miệng hỏi động tác liên ngừng lại một chút, sau đó tự nhiên mà trả lời: "Bé cưng nhà tôi không có sữa uống, bình thường tôi hay cho con bé uống nước cơm, mẹ chồng tôi thấy đáng thương liên cho tôi ít tinh bột lúa mạch mà em chồng ngày trước mang về cho bà ấy, bé cưng đại khái cũng ăn cái đó.'
Đứa nhỏ mới sinh mỗi ngày một kiểu không chút khoa trương.
Thời điểm Thẩm Tiểu Vũ được mang về cũng là lúc vừa sinh, khi đó khuôn mặt nhỏ nhắn còn có chút nhăn nhó, tuy rằng vẫn dễ nhìn hơn hau hết những đứa trẻ nhỏ, nhưng so với bây giờ như khác nhau một trời một vực vậy. Mấy hôm nay, sau khi tạnh mưa thì lấy nước ấm giúp cô lau người, hơn nữa ăn cũng rất ngoan, cả người rất mum mĩm, trắng trắng nộn nộn không hề giống đứa nhỏ nông thôn chút nào.
Thảo nào khiến Tiểu Yến ngưỡng mộ đến vậy.
Bây giờ nghe Thẩm Uyển nói như vậy, ngoại trừ có chút ngưỡng mộ mẹ chồng cô ấy tốt bụng thì cũng không cảm thấy đồ ăn khác gì nhiêu với mấy đứa nhỏ khác trong thôn, căn bản hơn mà nói, còn không được ăn ngon bằng bé cưng nhà mình!
Tinh bột lúa mạch tuy rằng rất quý, nhưng đối với trẻ con mà nói thì sữa mẹ vẫn nhiều dinh dưỡng nhất, cũng có lợi cho sự phát triển của trẻ nhỏ, sữa của cô ấy tuy không quá nhiều, nhưng cũng đủ giúp con ăn no nửa cái bụng.
So sánh như vậy, cô ấy chỉ có thể đưa ra được một kết luận duy nhất.
Bé cưng nhà Thẩm Uyển nhặt được trời sinh có điều kiện tốt, cũng không có cách nào mà so sánh được!
Đứa nhỏ cũng nhìn qua rồi, Thẩm Yến ngưỡng mộ xong cũng phải đi về, lúc này mới quay sang nói với Thẩm Uyển: "Tôi đi vê trước nhé, còn phải làm cơm trưa nữa, Ngưu Đản đến trưa chắc cũng đói bụng rồi, ổn định rồi tôi sẽ bế Ngưu Đản tới nhà tìm cô chơi, tới lúc đó còn có thể cho hai đứa nhỏ chơi với nhau.' Con trai cô ấy cũng là để ở nhà cho cháu trai cháu gái trông. Nhưng Ngưu Đản vẫn ầm ï hơn tiểu nha đầu này nhiều, cũng không biết tình huống bây giờ như thế nào rồi, lúc trước đã cố gắng để không nghĩ đến rồi, bây giờ nhắc tới trong lòng lại có chút sốt ruột.
"Được.' Thẩm Uyển đặt bé cưng vừa thay tã xong vào trong giường, thuận thế đứng lên tiễn Thẩm Yến: "Vậy cô mau chóng di ve đi, đợi bé cưng lớn hơn chút, tôi cũng có thể bế con bé ra ngoài chơi rồi, đến lúc đó cũng có thể đi tìm cô được." Hai người là bạn của nhau từ nhỏ tới lớn, không cần nhiều lời khách sáo, nhưng Thẩm Uyển vẫn tiễn người ra tới tận cửa phòng. Sau khi Thẩm Yến di rồi, Thẩm Uyển mới khen ngợi hai đứa cháu gái một phen, sau đó ôn hòa nói với bọn họ: "Thím ba phải đi nấu cơm rồi, hai đứa ở lại trong phòng chơi thêm chút nữa, nếu bé cưng khóc thì chạy tới kêu thím một tiếng có được không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận